Hai bên đường bóng tre thưa thớt.
Ba người bọn họ đi trên con đường mòn đá cuội dẫn tới hoa viên, Cố Chi Hành đi phía trước, Lý Hàn Sơn cùng Chu Như Diệu đi phía sau cô hai bước. . Xin ủng hộ chúng tôi tại * Т RUMtruyen.мE *
Lý Hàn Sơn: "Theo những gì các cậu kể với tôi, cô ấy nhất kiến chung tình chỉ vì Chu Như Diệu đã cứu cô ấy, đúng không?"
Chu Như Diệu thở dài.
Lý Hàn Sơn: "Từ góc độ này, cô ấy là một người dễ bị cảm xúc chi phối, người như vậy cũng dễ rơi vào tình huống suy nghĩ quá đà. Trong trường hợp đó---------"
"Tôi đột nhiên nghĩ ra một chuyện."
Cố Chi Hành dừng lại bước chân, đỡ cằm, mắt đen trầm tư, đánh gãy lời Lý Hàn Sơn.
Lý Hàn Sơn: "Cái gì?"
Chu Như Diệu nhìn qua, hai mắt sáng lấp lánh, như một chú chó nhỏ vòng quanh Cố Chi Hành chờ đáp án.
Cố Chi Hành: "Dưới những hòn đá cuội này chính là nhựa đường."
Chu Như Diệu gật đầu, "Làm sao vậy?"
Lý Hàn Sơn: "........"
Cảnh tượng quen thuộc này, cậu lại bắt đầu rồi đúng không.
Lý Hàn Sơn lập tức nói: "Tôi đi không chậm."
Cố Chi Hành lắc đầu: "Ý tôi là, cho nên Lý Hàn Sơn đang nói chuyện."
Lý Hàn Sơn: "..........Đây lại là loại logic gì."
Cố Chi Hành: "Lời nói ngập trong nhựa đường."
Lý Hàn Sơn: ".........."
Chu Như Diệu lại bắt đầu phá lên cười, tiếng cười vang vọng khắp hoa viên.
Lý Hàn Sơn mặc niệm dãy Fibonacci, kiệt lực giữ cho bản thân bình tĩnh, nhắc nhở bản thân, phải bình tĩnh.
Hồi lâu, hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-quan-xuyen-thu-cuu-cuu-nam-chu/909641/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.