Edit: Linhmun1505
Thì ra hắn là Cố Chi Hành?
Lý Hàn Sơn hơi kinh ngạc, rồi lại hiểu rõ.
Cũng khó trách lúc ấy hắn muốn ngồi cạnh mình.
Chu Như Diệu cùng Cố Chi Hành một trước một sau về vị trí, vị trí của hai người vừa vặn phía sau Chu Châu cùng Lý Hàn Sơn, cách nhau mấy bàn.
Lúc đi ngang qua Lý Hàn Sơn, Cố Chi Hành liếc mắt nhìn hắn, đôi mắt đen tản mạn nhìn hắn ngầm đánh giá.
Lý Hàn Sơn cũng gật đầu với hắn.
Trải qua đoạn nhạc đệm này, Lý Hàn Sơn vốn tưởng Chu Châu sẽ an tĩnh một chút, không ngờ Chu Châu lại càng nói nhiều hơn.
"Ai, Lý Hàn Sơn, cậu cũng đừng nên đi chọc Cố Chi Hành cùng Chu Như Diệu a."
"Ân?"
"Không biết phải nói với cậu thế nào đây, coi như bọn họ là tiểu hoàng đế đi."
"Hai người chia đều một chức vị sao?"
Lý Hàn Sơn không chút để ý hỏi, hắn cũng không kinh ngạc, cũng hoàn toàn không để ý.
Chu Châu nhìn hắn, đường nét trên khuôn mặt hắn rất sắc nét, tóc đen, mắt đen, mũi cao thẳng, thanh lãnh như nguyệt, cũng không phải là cao cao tại thượng. Nhưng giờ phút này rõ ràng trên mặt hắn không có biểu tình gì khác, cô vẫn cảm thấy lời nói của chính mình thật buồn cười.
Chu Châu rất muốn vãn hồi một chút, nhưng tư tưởng trước nay đã vậy, cũng chỉ có thể hạ nhỏ tiếng trả lời, "Đại khái là tiểu hoàng đế và tiểu tướng quân."
Lý Hàn Sơn cảm thấy buồn cười, nhưng lại không biểu hiện ra.
Hắn xưa nay đã như vậy, cho dù nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-quan-xuyen-thu-cuu-cuu-nam-chu/909623/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.