Edit: Dương
***
Hành lang của khách sạn, ánh đèn lờ mờ.
Đối phương tuổi không lớn lắm, vóc dáng cũng không cao, nhìn dáng dấp khoảng hai mươi tuổi. Tóc khá dài, xương gò má nhô ra, một thân trang phục của nhân viên phục vụ khách sạn, phần tóc mái nghiêng có thể che kín một con mắt và hơn nửa khuôn mặt.
Hai tay cậu ta đẩy một cái xe đẩy màu trắng bạc, mang một đôi găng tay màu trắng thuần. Trình độ học vấn bình quân của người Myanmar không cao, không có độ tuổi lao động hợp pháp, người trẻ tuổi ra ngoài làm việc rất nhiều, giống như độ tuổi này của đối phương, cũng có khá nhiều người có thể làm đến cấp bậc quản đốc hoặc quản lý.
Chu Giác Sơn cúi đầu, giống như vô tình nhìn lướt qua tấm thẻ nhân viên ở trên ngực của đối phương, giữ vững cảnh giác, ngăn đối phương ở trước cửa.
"Hình như tôi không gọi phục vụ phòng."
Hắn quay đầu, cũng xác nhận lại với Tại Tư.
Tại Tư nghi hoặc, xua tay, cô cũng không gọi.
Đối phương mở nắp inox trên xe đẩy ra, lộ ra một một đĩa thịt bò bít tết, "Chu đoàn trưởng, tôi là nhân viên giao thức ăn, đây là bữa tối tiêu chuẩn của khách sạn."
Bên cạnh đĩa thịt bò bít tết còn bày hai bộ dao nĩa mới tinh, ánh sáng của con dao lạnh lẽo, sáng bóng.
Chu Giác Sơn nhướng mày, cười nhạo một tiếng, hai tay hắn để trong túi, tùy ý đá văng cửa ra.
"Vào."
Nhân viên giao thức ăn gật đầu, đi ngang qua Tại Tư, lặng lẽ đẩy xe thức ăn đến phòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-nhan-trong-khoi-lua/768534/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.