Edit: Dương
***
"Địa khu bang Bắc Shan có rất nhiều người dân tộc Hoa, là khu vực sinh sống chủ yếu của người Trung Quốc ở phía Bắc Myanmar, cây teak và bạc, chì, kẽm, mỏ đồng và các loại tài nguyên khác ở nơi đó đều rất phong phú, thời cổ đại còn từng nằm trong sự khống chế của triều đình Trung Quốc."
Trên một chiếc máy bay tư nhân quân dụng loại nhỏ, Chu Giác Sơn cầm một cuốn sổ tay nhỏ về văn hóa du lịch của bang Shan, tay mở trang bìa, đọc chậm rãi một ít tiêu đề và chữ to trên cuốn sổ tay cho Tại Tư nghe.
Tại Tư cười cười, đưa tay lấy cuốn sổ tới, "Tự em cũng biết xem."
... Nháy nháy mắt, mới phát hiện là chữ Shan.
Đủ loại ký hiệu và cách viết không giống với chữ Myanmar. Cô sờ mũi một cái, che giấu lúng túng, cầm sách đưa trả lại cho Chu Giác Sơn.
Chu Giác Sơn nghiêng người nhìn cô, dùng hai ngón tay kẹp cuốn sổ mỏng, "Không phải là tự mình cũng biết xem sao?"
"Em... nhìn lầm mà thôi." Tại Tư thẹn thùng, dựa vào bả vai dày rộng của hắn, nhắm mắt, cọ xát cổ của hắn giống như làm nũng.
"Chữ lớn như vậy cũng có thể nhìn lầm." Chu Giác Sơn cười to, lại lần nữa mở cuốn sổ tay ra, Tại Tư ngẩng đầu hừ hắn một tiếng, sau đó lại xấu hổ cúi đầu.
Hắn chỉ đọc hai hàng chữ, ánh mắt liền dừng lại ở một tấm hình hơi cổ xưa.
Nói là cổ xưa, nhưng thực chất tối đa cũng sẽ không quá năm sáu mươi năm, một tấm ảnh đen trắng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-nhan-trong-khoi-lua/768531/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.