*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Dương
***
...
Góc bàn đặt một cái gạt tàn thuốc.
Hắn tiện tay dập tắt điếu thuốc lá, khóe miệng có ý cười, nói chuyện với cô giống như mọi khi.
Tại Tư khiếp sợ.
Cô trợn mắt, đôi môi mấp máy, không lên tiếng, tay vịn bên cạnh bàn, hơi lui về phía sau một chút.
Chu Giác Sơn mặt không đổi sắc, tiến lên nửa bước, bắt được bắp chân mảnh khảnh của cô.
Tại Tư mất thăng bằng, không thể ngồi vững, hắn ép sát, cánh tay hắn đỡ ở sau lưng cô. Hai người không có khoảng cách, hắn dùng sống mũi anh tuấn chạm vào gò má cô, mí mắt rũ xuống, trong chốc lát, ngay cả tiếng hít thở của hai người cũng đan vào với nhau.
"Tôi... tôi... không phải là..."
"Cô là."
Trán của hai người chạm vào nhau, hắn nóng lòng nhìn cô, một lát sau, hắn híp mắt, hôn lên gò má trắng nõn của cô.
Trong không khí là một mảnh yên tĩnh dài, chậm rãi, hắn hôn lên ánh mắt của cô, một mùi thuốc lá nhàn nhạt vương vấn ở giữa hai người, hắn dừng lại vài giây, lại tiếp tục lướt quanh khóe miệng của cô.
Người nào sẽ xuất hiện ở chiến trường Myanmar?
Người nào có thể hiểu được tiếng Myanmar?
Người nào lại cảm thấy hứng thú với tin tức quân sự như thế, hơn nữa còn có thể làm như không biết xử lý vết thương như thế nào?
Trong lòng Chu Giác Sơn biết rõ, hắn chỉ là nhìn thấu chứ không nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-nhan-trong-khoi-lua/768497/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.