Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 CHƯƠNG 87 CHƯƠNG 88 CHƯƠNG 89 CHƯƠNG 90 CHƯƠNG 91 CHƯƠNG 92 CHƯƠNG 93 CHƯƠNG 94 CHƯƠNG 95 CHƯƠNG 96 CHƯƠNG 97 CHƯƠNG 98 CHƯƠNG 99 CHƯƠNG 100 CHƯƠNG 101 CHƯƠNG 102 CHƯƠNG 103 CHƯƠNG 104 CHƯƠNG 105 CHƯƠNG 106 CHƯƠNG 107 CHƯƠNG 108 CHƯƠNG 109 CHƯƠNG 110 CHƯƠNG 111 CHƯƠNG 112 CHƯƠNG 113 CHƯƠNG 114 CHƯƠNG 115 CHƯƠNG 116 CHƯƠNG 117 CHƯƠNG 118 CHƯƠNG 119 CHƯƠNG 120 CHƯƠNG 121 CHƯƠNG 122 CHƯƠNG 123 CHƯƠNG 124 CHƯƠNG 125 CHƯƠNG 126 CHƯƠNG 127 CHƯƠNG 128 CHƯƠNG 129 CHƯƠNG 130 CHƯƠNG 131 CHƯƠNG 132 CHƯƠNG 133 CHƯƠNG 134 CHƯƠNG 135 CHƯƠNG 136 CHƯƠNG 137 CHƯƠNG 138 CHƯƠNG 139 CHƯƠNG 140 CHƯƠNG 141 CHƯƠNG 142 CHƯƠNG 143 CHƯƠNG 144 CHƯƠNG 145 CHƯƠNG 146 CHƯƠNG 147 CHƯƠNG 148 CHƯƠNG 149 CHƯƠNG 150 CHƯƠNG 151 CHƯƠNG 152 CHƯƠNG 153 CHƯƠNG 154 CHƯƠNG 155 CHƯƠNG 156 CHƯƠNG 157 CHƯƠNG 158 CHƯƠNG 159 CHƯƠNG 160 CHƯƠNG 161 CHƯƠNG 162 CHƯƠNG 163 CHƯƠNG 164 CHƯƠNG 165 CHƯƠNG 166 CHƯƠNG 167 CHƯƠNG 168 CHƯƠNG 169 CHƯƠNG 170 CHƯƠNG 171 CHƯƠNG 172 CHƯƠNG 173 CHƯƠNG 174 CHƯƠNG 175 CHƯƠNG 176 CHƯƠNG 177 CHƯƠNG 178 CHƯƠNG 179 CHƯƠNG 180 CHƯƠNG 181 CHƯƠNG 182 CHƯƠNG 183 CHƯƠNG 184 CHƯƠNG 185 CHƯƠNG 186 CHƯƠNG 187 CHƯƠNG 188 CHƯƠNG 189 CHƯƠNG 190 CHƯƠNG 191 CHƯƠNG 192 CHƯƠNG 193 CHƯƠNG 194 CHƯƠNG 195 CHƯƠNG 196 CHƯƠNG 197 CHƯƠNG 198 CHƯƠNG 199 CHƯƠNG 200 CHƯƠNG 201 CHƯƠNG 202 CHƯƠNG 203 CHƯƠNG 204 CHƯƠNG 205 CHƯƠNG 206 CHƯƠNG 207 CHƯƠNG 208 CHƯƠNG 209 CHƯƠNG 210 CHƯƠNG 211 CHƯƠNG 212 CHƯƠNG 213 CHƯƠNG 214 CHƯƠNG 215 CHƯƠNG 216 CHƯƠNG 217 CHƯƠNG 218 CHƯƠNG 219 CHƯƠNG 220 CHƯƠNG 221 CHƯƠNG 222 CHƯƠNG 223 CHƯƠNG 224 CHƯƠNG 225 CHƯƠNG 226 CHƯƠNG 227 CHƯƠNG 228 CHƯƠNG 229 CHƯƠNG 230 CHƯƠNG 231 CHƯƠNG 232 CHƯƠNG 233 CHƯƠNG 234 CHƯƠNG 235 CHƯƠNG 236 CHƯƠNG 237 CHƯƠNG 238 CHƯƠNG 239 CHƯƠNG 240 CHƯƠNG 241 CHƯƠNG 242 CHƯƠNG 243 CHƯƠNG 244 CHƯƠNG 245 CHƯƠNG 246 CHƯƠNG 247 CHƯƠNG 248 CHƯƠNG 249 CHƯƠNG 250 CHƯƠNG 251 CHƯƠNG 252 CHƯƠNG 253 CHƯƠNG 254 CHƯƠNG 255 CHƯƠNG 256 CHƯƠNG 257 CHƯƠNG 258 CHƯƠNG 259 CHƯƠNG 260 CHƯƠNG 261 CHƯƠNG 262 CHƯƠNG 263 CHƯƠNG 264 CHƯƠNG 265 CHƯƠNG 266 CHƯƠNG 267 CHƯƠNG 268 CHƯƠNG 269 CHƯƠNG 270 CHƯƠNG 271 CHƯƠNG 272 CHƯƠNG 273 CHƯƠNG 274 CHƯƠNG 275 CHƯƠNG 276 CHƯƠNG 277 CHƯƠNG 278 CHƯƠNG 279 CHƯƠNG 280 TÔI MUỐN THEO ĐUỔI CHƯƠNG 281 CHƯƠNG 282 CHƯƠNG 283 CHƯƠNG 284 CHƯƠNG 285 CHƯƠNG 286 CHƯƠNG 287 CHƯƠNG 288 CHƯƠNG 289 CHƯƠNG 290 CHƯƠNG 291 CHƯƠNG 292 CHƯƠNG 293 CHƯƠNG 294 CHƯƠNG 295 CHƯƠNG 296 CHƯƠNG 297 CHƯƠNG 298 CHƯƠNG 299 CHƯƠNG 300
Chương sau
“Phòng riêng trên lầu này mở hồi nào vậy...” Chung Thủy Linh nói, mắt không ngừng xem xét, nhưng nói thật là không giống phòng riêng gì cả, chỉ đặt hai cái bàn lớn trên lầu, xung quanh cũng không lắp đặt thiết bị nào, không giống như để đãi khách. “Không có mở phòng riêng, là tớ nhờ ông chủ dành riêng nơi này cho tớ.” Lê Tích vừa ăn vừa nói: “Các cậu uống ăn gì thì tự gọi món đi, để Thủy Linh bưng lên.” Chung Thủy Linh bĩu môi, nhìn anh ta, nói: “Đúng là ngôi sao lớn nhỉ, không giống với người bình thường chúng tôi, ăn một bữa cơm cũng phiền phức như vậy.” Lê Tích trừng mắt lườm cô, nói: “Cậu nghĩ tớ muốn sao, cậu biết đã bao lâu rồi tớ không được ăn một bữa cơm bình thường chưa!” Lần nào bước ra đường cũng phải trang bị cái này cái kia, rất sợ bị người ta nhận ra. Thấy bọn họ nói chuyện, Tô Cẩn Nghiêm vỗ vỗ vai Chung Thủy Linh, hỏi: “Em muốn ăn cái gì, anh xuống dưới lấy cho em.” “Phá lấu bò với súp thịt bò, còn có mì phá lấu lớn nữa.” Chung Thủy Linh chọn món với Tô Cẩn Nghiêm, những món này đều là lúc trước khi còn đi học thường đến đây ăn với Cố Hoàng Liên, mấy năm nay cũng không ăn lại, hôm nay đến, cô đã định phải ăn thật thỏa thích. Tô Cẩn Nghiêm cười, gật đầu xoay người xuống lầu. Nhìn Tô Cẩn Nghiêm xuống lầu, Lê Tích liếc mắt nhìn Chung Thủy Linh, cười nói: “Bạn trai này của cậu, đối xử với cậu thật tốt.” Thấy anh ta nói vậy, Chung Thủy Linh cười đắc ý, nói: “Đó là do tớ có ánh mắt tốt, không phải người tốt sao có thể lọt vào mắt tớ được.” “Chậc chậc chậc...” Lê Tích vẻ mặt ghét bỏ nhìn Chung Thủy Linh, nói: “Nhìn cậu đắc ý kìa, tớ thật thương thay cho bạn trai cậu, vớ phải một con cọp cái như cậu.” “Cậu cút đi.” Chung Thủy Linh tóm lấy hộp giấy ăn trên bàn ném qua anh ta: “Đã ăn rồi mà vẫn không chặn được cái miệng của cậu!” Lê Tích một tay chụp được, cười nói: “Được rồi, không làm loạn với cậu nữa, lâu ngày không gặp, mấy năm nay cậu thế nào?” Chung Thủy Linh không quan tâm mà nói: “Cứ vậy thôi, nên cười thì cười, nên ăn thì ăn, rất tốt.” Lê Tích liếc nhìn cô, buông đũa trong tay ra, hỏi: “Tớ thấy Facebook của cậu bị ăn cắp ý tưởng?” “Đừng nói nữa, gần đây gặp phải hai tên ngốc.” Nhắc tới Lý Cảnh Thịnh và Ngô An Kỳ, Chung Thủy Linh cũng hơi phiền lòng, nhìn anh ta nói: “Cậu gần đây không tồi nha, đã là ngôi sao lớn rồi.” “Ngôi sao lớn thì có gì hay đâu, nếu để tớ chọn lại lần nữa, tớ thà không đi con đường này, giống như cậu cũng rất tốt.” Lê Tích nói xong, trong lòng có nỗi u sầu không nói nên lời. “Cậu thôi đi, lúc trước cũng không biết ai mỗi ngày đều mơ ước mình được nổi tiếng, sao hả, bây giờ nổi tiếng rồi, lại cảm thấy không tốt?” Chung Thủy Linh nhìn anh ta, vừa nói vừa cười. “Haiz, có rất nhiều chuyện không đơn giản như cậu nghĩ đâu.” Lê Tích thở dài thườn thượt, nhìn Chung Thủy Linh nói: “Tớ có được danh lợi, nhưng lại mất đi không ít thứ, sinh hoạt riêng tư, tớ đâu còn có tự do riêng của mình nữa.” “Được cái này mất cái kia mà, chuyện này rất bình thường.” Lê Tích lắc đầu, nói: “Không nói những chuyện này nữa, khó khăn lắm mới gặp cậu, không nói những chuyện phiền lòng này nữa.” Chung Thủy Linh cười, nói: “Cũng đúng, nói gì vui vẻ đi, những chuyện phiền não đó gạt qua một bên hết.” Lê Tích nhìn cô, dường như là đấu tranh nội tâm rất lâu, mới hỏi: “Cậu, cậu gần đây có liên lạc với Cố Hoàng Liên không?” Chung Thủy Linh nhướng mày, nhìn anh ta, nói: “Có chứ, sau khi tốt nghiệp bọn tớ vẫn luôn liên lạc với nhau.” “Cô ấy, cô ấy dạo này có khỏe không?” Lê Tích nhìn cô, ánh mắt lấp ló, dường như hơi trốn tránh. Chung Thủy Linh cười, không trả lời mà hỏi ngược lại: “Cậu ấy có khỏe không liên quan gì tới cậu, chẳng lẽ cậu còn muốn lấy người ta hả?” Lê Tích giật giật khóe miệng, như thể nghe được chuyện cười, nói: “Cậu nghĩ gì vậy, tớ muốn biết cô ấy thế nào, mọi người dù sao cũng là bạn học với nhau, tớ chỉ là hỏi thăm một chút mà thôi.” “Chỉ đơn thuần là bạn học thôi sao?” Chung Thủy Linh nhíu mày, rõ ràng không tin anh ta. Nếu không thì sao?” Lê Tích nói: “Từ trước đến giờ cũng chỉ là bạn học thôi, không phải sao?” “Hoàng Liên đối với cậu là như vậy, có điều cậu đối với cậu ấy có phải vậy không thì tớ không biết.” Chung Thủy Linh nói một cách sâu xa. “Suy nghĩ của tớ không quan trọng.” Lê Tích dời ánh mắt, tránh ánh mắt cô, cúi đầu ăn một miếng phá lấu bò. Bọn họ đang nói chuyện, Tô Cẩn Nghiêm và trợ lý của Lê Tích đã bưng đồ ăn lên. Dường như cảm giác không khí có hơi khác lạ, Tô Cẩn Nghiêm nhìn Chung Thủy Linh hỏi: “Sao vậy?” Chung Thủy Linh cười cười, nhìn Lê Thiều, cười nói: “Không có gì, chỉ là bất cẩn nhắc đến chuyện đau lòng của cậu ấy.” “Chuyện đau lòng?” Trợ lý nhỏ ở bên cạnh tò mò hỏi: “Anh Tưởng, anh cũng có chuyện đau lòng hả?” Lê Tích trừng mắt liếc cậu ta, tức giận nói: “Cậu nhiều chuyện như vậy làm gì!” “Không phải là em quan tâm anh sao.” Trợ lý nhỏ cười, biểu cảm kia lại khiến Lê Tích có kích động muốn ra tay đánh cậu ta. Chung Thủy Linh ăn một miếng mì phá lấu bò, nhắm mắt lại vẻ mặt thỏa mãn: “Chính là hương vị này! Qua mấy năm cũng không thay đổi!” Thấy cô ăn ngon lành, Tô Cẩn Nghiêm lại đem canh thịt bò và phá lấu bò đẩy qua chỗ cô. Chung Thủy Linh ăn từng món, vẫn là hương vị trong ký ức, cô thật sự có chút nhớ nhung vô số buổi tối ăn ở đây. Cô cảm thán: “Hôm nào tớ phải hẹn Hoàng Liên đến đây ăn lại lần nữa.” Nói xong, giống như đột nhiên nhớ ra chuyện gì, nói: “Không được, Hoàng Liên gần đây chắc là không ăn được những thứ này.” Nghe vậy, Lê Tích ở đối diện hỏi: “Vì sao?” Chung Thủy Linh liếc anh ta một cái, cười nói: “Liên quan gì tới cậu đâu, lo lắng như vậy làm gì.” “Tớ đâu có lo lắng!” Lê Tích phủ nhận, nói: “Tớ chỉ thuận miệng hỏi một chú thôi,” Chung Thủy Linh cũng lười vạch mặt anh ta, nói: “Hoàng Liên mang thai.” Nghe vậy, cái tay đang cầm đũa của Lê Tích không khỏi khựng lại, một hồi lâu sau mới phản ứng lại, mắt không dám nhìn Chung Thủy Linh, chỉ ngại ngùng mà thấp giọng, nói: “Là... vậy sao.” Tô Cẩn Nghiêm ở bên cạnh nhíu mày, quay đầu nhìn Chung Thủy Linh, dường như muốn chứng thực suy đoán của mình. Chung Thủy Linh khẽ gật đầu với anh, chứng thực suy nghĩ của anh là đúng. Không biết qua bao lâu, Lê Tích dường như đã khôi phục tâm trạng, giả vờ không để ý, không nhìn Chung Thủy Linh, hỏi: “Cô ấy, cô ấy hiện giờ vẫn ở bên Lâm Vỹ Tường ư?” Chung Thủy Linh gật đầu: “Ừ, nếu không có gì ngoài ý muốn, không chừng bọn họ sắp sửa kết hôn.” Cô đúng thật là muốn Hoàng Liên có thể thuận lợi kết hôn với Lâm Vỹ Tường, ít nhất là trong lòng cô nghĩ vậy. Nhưng cô luôn thấy hơi bất an, cảm giác thấy Lâm Vỹ Tường dường như là giấm giếm rất nhiều chuyện, mà chuyện anh ta giấu giếm rất có thể sẽ làm tổn thương Hoàng Liên.
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 CHƯƠNG 87 CHƯƠNG 88 CHƯƠNG 89 CHƯƠNG 90 CHƯƠNG 91 CHƯƠNG 92 CHƯƠNG 93 CHƯƠNG 94 CHƯƠNG 95 CHƯƠNG 96 CHƯƠNG 97 CHƯƠNG 98 CHƯƠNG 99 CHƯƠNG 100 CHƯƠNG 101 CHƯƠNG 102 CHƯƠNG 103 CHƯƠNG 104 CHƯƠNG 105 CHƯƠNG 106 CHƯƠNG 107 CHƯƠNG 108 CHƯƠNG 109 CHƯƠNG 110 CHƯƠNG 111 CHƯƠNG 112 CHƯƠNG 113 CHƯƠNG 114 CHƯƠNG 115 CHƯƠNG 116 CHƯƠNG 117 CHƯƠNG 118 CHƯƠNG 119 CHƯƠNG 120 CHƯƠNG 121 CHƯƠNG 122 CHƯƠNG 123 CHƯƠNG 124 CHƯƠNG 125 CHƯƠNG 126 CHƯƠNG 127 CHƯƠNG 128 CHƯƠNG 129 CHƯƠNG 130 CHƯƠNG 131 CHƯƠNG 132 CHƯƠNG 133 CHƯƠNG 134 CHƯƠNG 135 CHƯƠNG 136 CHƯƠNG 137 CHƯƠNG 138 CHƯƠNG 139 CHƯƠNG 140 CHƯƠNG 141 CHƯƠNG 142 CHƯƠNG 143 CHƯƠNG 144 CHƯƠNG 145 CHƯƠNG 146 CHƯƠNG 147 CHƯƠNG 148 CHƯƠNG 149 CHƯƠNG 150 CHƯƠNG 151 CHƯƠNG 152 CHƯƠNG 153 CHƯƠNG 154 CHƯƠNG 155 CHƯƠNG 156 CHƯƠNG 157 CHƯƠNG 158 CHƯƠNG 159 CHƯƠNG 160 CHƯƠNG 161 CHƯƠNG 162 CHƯƠNG 163 CHƯƠNG 164 CHƯƠNG 165 CHƯƠNG 166 CHƯƠNG 167 CHƯƠNG 168 CHƯƠNG 169 CHƯƠNG 170 CHƯƠNG 171 CHƯƠNG 172 CHƯƠNG 173 CHƯƠNG 174 CHƯƠNG 175 CHƯƠNG 176 CHƯƠNG 177 CHƯƠNG 178 CHƯƠNG 179 CHƯƠNG 180 CHƯƠNG 181 CHƯƠNG 182 CHƯƠNG 183 CHƯƠNG 184 CHƯƠNG 185 CHƯƠNG 186 CHƯƠNG 187 CHƯƠNG 188 CHƯƠNG 189 CHƯƠNG 190 CHƯƠNG 191 CHƯƠNG 192 CHƯƠNG 193 CHƯƠNG 194 CHƯƠNG 195 CHƯƠNG 196 CHƯƠNG 197 CHƯƠNG 198 CHƯƠNG 199 CHƯƠNG 200 CHƯƠNG 201 CHƯƠNG 202 CHƯƠNG 203 CHƯƠNG 204 CHƯƠNG 205 CHƯƠNG 206 CHƯƠNG 207 CHƯƠNG 208 CHƯƠNG 209 CHƯƠNG 210 CHƯƠNG 211 CHƯƠNG 212 CHƯƠNG 213 CHƯƠNG 214 CHƯƠNG 215 CHƯƠNG 216 CHƯƠNG 217 CHƯƠNG 218 CHƯƠNG 219 CHƯƠNG 220 CHƯƠNG 221 CHƯƠNG 222 CHƯƠNG 223 CHƯƠNG 224 CHƯƠNG 225 CHƯƠNG 226 CHƯƠNG 227 CHƯƠNG 228 CHƯƠNG 229 CHƯƠNG 230 CHƯƠNG 231 CHƯƠNG 232 CHƯƠNG 233 CHƯƠNG 234 CHƯƠNG 235 CHƯƠNG 236 CHƯƠNG 237 CHƯƠNG 238 CHƯƠNG 239 CHƯƠNG 240 CHƯƠNG 241 CHƯƠNG 242 CHƯƠNG 243 CHƯƠNG 244 CHƯƠNG 245 CHƯƠNG 246 CHƯƠNG 247 CHƯƠNG 248 CHƯƠNG 249 CHƯƠNG 250 CHƯƠNG 251 CHƯƠNG 252 CHƯƠNG 253 CHƯƠNG 254 CHƯƠNG 255 CHƯƠNG 256 CHƯƠNG 257 CHƯƠNG 258 CHƯƠNG 259 CHƯƠNG 260 CHƯƠNG 261 CHƯƠNG 262 CHƯƠNG 263 CHƯƠNG 264 CHƯƠNG 265 CHƯƠNG 266 CHƯƠNG 267 CHƯƠNG 268 CHƯƠNG 269 CHƯƠNG 270 CHƯƠNG 271 CHƯƠNG 272 CHƯƠNG 273 CHƯƠNG 274 CHƯƠNG 275 CHƯƠNG 276 CHƯƠNG 277 CHƯƠNG 278 CHƯƠNG 279 CHƯƠNG 280 TÔI MUỐN THEO ĐUỔI CHƯƠNG 281 CHƯƠNG 282 CHƯƠNG 283 CHƯƠNG 284 CHƯƠNG 285 CHƯƠNG 286 CHƯƠNG 287 CHƯƠNG 288 CHƯƠNG 289 CHƯƠNG 290 CHƯƠNG 291 CHƯƠNG 292 CHƯƠNG 293 CHƯƠNG 294 CHƯƠNG 295 CHƯƠNG 296 CHƯƠNG 297 CHƯƠNG 298 CHƯƠNG 299 CHƯƠNG 300
Chương sau