Lời nói của Tô Mỹ Dung làm cho Lý Cảnh Thịnh có chút tức giận, nhất là thêm chuyện nhắm vào Ngô An Kỳ vừa nãy, lúc này Lý Cảnh Thịnh hoàn toàn bộc phát ra, hét với mẹ mình: "Mẹ dựa vào cái gì mà không đồng ý, hôn nhân này là của con, con quyết định!" Tô Mỹ Như và Tô Mỹ Mân bên cạnh thấy thế, lo lắng hai mẹ con bọn họ trực tiếp cãi vã trên bàn cơm, vội giải vây nói: "Chị cả, vừa rồi không phải chị nói không can thiệp vào hôn sự của Lý Cảnh Thịnh sao, bây giờ nói trở mặt lại trở mặt luôn chứ." "Đúng thế, chị cả, chuyện bọn họ thì theo bọn nhỏ đi, chúng ta làm người lớn cũng không tiện xen vào." Tô Mỹ Như nói, đảo mắt nhìn sang Lý Cảnh Thịnh, nói: "Lý Cảnh Thịnh, tình tình con sao càng ngày càng nóng nảy thế, dù sao con cũng phải nghe lý do của mẹ con chứ, nói không chừng chị ấy không có ý này đâu." Lý Cảnh Thịnh không nói lời nào, ánh mắt nhìn thẳng vào Tô Mỹ Dung, tất cả cảm xúc đều viết hết lên mặt. Ngô An Kỳ một bên thấy thế, đưa tay khẽ đẩy đẩy Lý Cảnh Thịnh, nhỏ giọng nói: "Lý Cảnh Thịnh, anh đừng như vậy." Tô Mỹ Như khẽ đẩy Tô Mỹ Dung, nhỏ giọng nói bên tai bà: "Chị, cái này cũng phải nói rõ ràng tình hình chứ, có lời gì không thể nói ra được, chị không suy nghĩ cho Lý Cảnh Thịnh thì ít nhiều cũng phải ngẫm lại cho Cẩn Nghiêm chứ, hôm nay Cẩn Nghiêm mang bạn gái trở về, chị làm sao lại có thể nhăn mặt vào lúc này chứ." Nghe vậy, Tô Mỹ Dung liếc nhìn qua Tô Cẩn Nghiêm và Chung Thủy Linh ngồi bên cạnh, nghĩ nghĩ lúc này mới lên tiếng thái độ hòa hoãn nói: "Không phải mẹ can thiệp vào hôn sự của hai đứa, nhưng mà bây giờ hai đứa muốn kết hôn mẹ không đồng ý." "Lý do đâu!" Lý Cảnh Thịnh có chút hung hăng nhìn bà, nói: "Nếu mẹ không muốn can thiệp vào chuyện hôn sự của con, sao bây giờ lại phản đối chúng con kết hôn." Tô Mỹ Dung nhìn anh ta, có chút không hài lòng lắm với thái độ nói chuyện này của anh ta, nhưng mà nghĩ đến Tô Cẩn Nghiêm và Chung Thủy Linh, giọng điệu nhẫn nại mở miệng nói: "Con làm bề dưới, hôn sự của cậu con còn chưa xác định xong, lúc này con kết hôn mẹ không đồng ý, hơn nữa mẹ cũng thấy không thích hợp." Lo lắng mẹ con bọn họ sẽ trực tiếp cãi vả trên bàn cơm, Tô Mỹ Như vội tiếp lời nói: "Điểm ấy em đồng ý với chị cả, thật muốn kết hôn cũng phải để Cẩn Nghiêm kết hôn trước, bằng không truyền đi cũng không dễ nói." "Đúng đúng đúng, chị cả nói như vậy em cũng đồng ý." Tô Mỹ Mân quay đầu nhìn Lý Cảnh Thịnh nói: "Lý Cảnh Thịnh, con muốn kết hôn với cô Ngô không thành vấn đế, nhưng mà thời điểm kết hôn của con với cô Ngô phải kéo dài về sau một chút, mặc dù cậu nhỏ và con không hơn kém nhau mấy tuổi, nhưng mà giữa hai người có khác biệt vai vế, chuyện này thật đúng là nên để cậu nhỏ con làm trước, sau đó mới xử lý đến chuyện của con." Nghe vậy Lý Cảnh Thịnh còn muốn nói thêm gì đó, lại bị Ngô An Kỳ bên cạnh ngăn lại, Ngô An Kỳ nhìn anh ta nói: "Lý Cảnh Thịnh, các dì nói vậy rất đúng, luận vai vế mà nói quả thực nên để cho cậu nhỏ của anh kết hôn trước rồi mới nói đến chuyện hôn sự của chúng ta, cho nên anh cũng đừng tranh luận với các dì nữa." Thấy Ngô An Kỳ nói như vậy, Lý Cảnh Thịnh mới bình tĩnh trở lại, nhìn mẹ mình không nói gì thêm. Nhưng mà đã nói đến chuyện này, mọi người đều nhìn về phía Chung Thủy Linh và Tô Cẩn Nghiêm, Tô Mỹ Như cười hỏi: "Cẩn nghiêm, em và Thủy Linh rốt cuộc là lúc nào mới kết hôn? Đã suy nghĩ phải làm thế nào chưa? Có muốn chị hai và chị ba chuẩn bị cho em hay không." Nghe vậy, Tô Cẩn Nghiêm cười cười, quay đầu liếc mắt nhìn Chung Thủy Linh, nói: "Chúng em cũng không định tổ chức hôn lễ, chúng em đã suy nghĩ rồi, chỉ cần lĩnh chứng là được." Nghe anh nói không cần hôn lễ, Tô Mỹ Như có chút không đồng ý nói: "Không tổ chức hôn lễ sao được, nhà họ Tô chúng ta cũng chỉ có một cậu con trai là em, hôn lễ của em ngược lại còn phải làm vô cùng náo nhiệt nở mày nở mặt. "Đúng đúng đúng, hôn lễ không thể không làm." Tô Mỹ Mân cũng không quá đồng ý, "Nhà họ Tô của chúng ta ở Giang thành cũng có mặt mũi, nếu như cậu cả nhà họ Tô kết hôn ngay cả hôn lễ cũng phải giảm đi thì vậy không phải để người ngoài chê cười rồi sao." "Em không quan tâm người khác nhìn thế nào, kết hôn là chuyện hai người giữa em và Chung Thủy Linh, em không muốn biến nó thành tiệc tùng xã giao, hơn nữa, những người mọi người biết đó một người em cũng không biết, muốn em bưng rượu cười cười qua loa với những người đó, không bằng em ở trong bộ đội uống không say không về sảng khoái với mấy anh em!" "Nhưng mà.." Tô Mỹ Như còn muốn nói gì đó, ba Tô vốn ngồi phía sau cuối cùng cũng mở miệng, nhìn bọn họ nói: "Được rồi, không cần phải nói nữa, nếu như Cẩn Nghiêm tự mình quyết định không muốn tổ chức hôn lễ vậy thì chúng ta không làm, hai đứa Cẩn Nghiêm và Thủy Linh không sao là được." Ông cụ đã mở miệng, mọi người không người nào dám nói thêm cái gì, yên lặng không ai nói gì nữa. Thấy mọi người không nói lời nào, ông Tô quay đầu liếc nhìn Lý Cảnh Thịnh và Ngô An Kỳ, mở miệng nói: "Lý Cảnh Thịnh, cháu muốn kết hôn với ai ông ngoại không ngăn cản, nhưng mà cháu nhất định phải cảnh giác cao độ nhìn người rõ ràng, xem người đó có phù hợp hay không." Mặc dù ông cụ nói rất hàm súc, nhưng vẫn nghe ra được ý tại ngôn ngoại trong lời của ông. "Ông ngoại." Lý Cảnh Thịnh nhìn ông Tô, muốn giải thích nói: "Ông ngoại có khả năng không hiểu An Kỳ, kỳ thật--" "Được rồi, cô ta như thế nào không cần giải thích với ông, những chuyện này cháu tự mình hiểu là được rồi, phải sống cả đời là cháu chứ không ai khác." Lời nói của ông Tô đến điểm là dừng, sau đó đứng dậy từ chỗ của mình, quay đầu nhìn Tô Mỹ Dung nói: "Mỹ Dung, con theo ba đến phòng sách, ba có chuyện muốn nói với con." Tô Mỹ Dung gật gật đầu, đứng dậy đỡ ba mình đi qua phía phòng sách. Đợi ông cụ và Tô Mỹ Dung rời đi, dường như là cảm giác được giữa hai người Ngô An Kỳ và Chung Thủy Linh có gì đó không hợp nhau, Tô Mỹ Như và Tô Mỹ Mân hai người nhìn mặt nhau mấy giây, giống như có sự ăn ý ngầm nào đó, quay đầu Tô Mỹ Như nói với Chung Thủy Linh: "Thủy Linh à, chị hai có một số vấn đề phối trang phục muốn hỏi em một chút, em theo chị hai vào phòng xem qua được không." Chung Thủy Linh cười gật đầu, nói: "Đương nhiên được chứ." Một bên Tô Mỹ Mân cũng cười nhìn Ngô An Kỳ nói: "An Kỳ, dì nhỏ nghe nói con ở nước ngoài cũng học thiết kế, gần đây dì cũng vẫn luôn muốn thử thiết kế mình làm ra, nếu không con xem qua cho dì chút ý kiến chuyên nghiệp thế nào?" Ngô An Kỳ cười cười, nhìn Tô Mỹ Mân ôn nhu nói: "Cũng không nói có bao nhiêu chuyên nghiệp, nhưng mà có thể cùng với dì nhỏ học hỏi một chút." Thấy hai người đều đồng ý, Tô Mỹ Như và Tô Mỹ Mân một người dẫn theo một người chạy thẳng về phòng mình. Trong nháy mắt trong bàn cơm chỉ còn Tô Cẩn Nghiêm và Lý Cảnh Thịnh ngồi đối diện nhau. Lý Cảnh Thịnh giống như có rất nhiều nghi vấn, nhìn Tô Cẩn Nghiêm hỏi: "Cậu nhỏ, sao cậu lại cùng với Chung Thủy Linh?"
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]