Triệu Minh Vy cầm lấy điện thoại nghe, âm thanh từ đầu giây bên kia truyền tới
*“Hi”*
*“Ai?”*
Phía bên kia cười lớn, khoảng chừng một lúc sau mới chậm rãi lên tiếng
*“Em đ**ừ**ng nghi ng**ờ**b* *ọ**n h**ọ**n* *ữ**a! Đúng là tôi đó!”*
Triệu Minh Vy cả kinh! Là An!! Anh ta tại sao lại trở thành như vậy!
*“Anh làm v**ậ**y đ**ượ**c gì?”*
*“Haha! 05! Ch**ỉ**có c* *ậ**u là ng**ườ**i tuy**ệ**t đ**ố**i tính t**ưở**ng tôi! Đó là lí do khi**ế**n tôi thích c**ậ**u! Ch**ẳ**ng l**ẽ**c* *ậ**u không ngh**ĩ**ng* *ờ**sao!”*
Nghi ngờ? Cô có thể nghi ngờ được gì đây! Nghi ngờ người vì toàn đội mà hi sinh sao? Không thể! Cô đã từng đau khổ vì người bạn này! Thế nhưng hiện tại thì sao!
“*C**ậ**u làm cách nào bi**ế**t đ**ượ**c tôi nghi ng**ờ**b* *ọ**n h**ọ**!”*
“*Tôi cái gì c**ũ**ng có th**ể**bi* *ế**t!”*
Nói xong anh ta liền cúp máy
Triệu Minh Vy bỗng chốc khuỵu xuống, cậu ta là người duy nhất có tên trong đội. Cậu ta là người của bọn họ. Vì thế nên được ưu tiên, luôn được cứu sống khi nhiệm vụ cậu ta làm thất bại. Đáng lẽ cô nên nghi ngờ...
***
Khu vực ẩn nấp của quân đội SA có tiếng động phát ra. Người đàn ông tóc vàng trong nháy mắt như nín thở.
“Tiếp nhận thông tin”
Người đứng đầu cách đó không xa, ra lệnh cho anh ta
Âm thanh trong bộ đàm vang lên, Vương Thần Kiêu trầm giọng hạ lệnh bọn họ mai phục cửa sau. Nhân lúc hỗn loạn đưa số lô hàng trong kho rời đi trước
Bọn họ đã lên kế hoạch từ trước. Bởi vì đây là lãnh thổ của quân đội Vương Thần Kiêu. Vì thế để cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-nhan-nguyen-yeu-em/440183/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.