Lúc Triệu Minh Vy tới, đã thấy Diệp Hà Lâm đứng trước cổng chờ. Chàng trai có khuôn mặt điển trai, nước da trắng sứ, thân hình cao gầy. Nổi bật cả vùng trời Ngồi vào ghế phó lái, Diệp Hà Lâm cười tươi nhưng Triệu Minh Vy đang dò xét mình “Này! Mê rồi à?” Hừ “Cậu ở bia kia có phải là rảnh rỗi quá hay không, ngay cả màu da cũng thay đổi, nhìn đi! Khuôn mặt yêu nghiệt này của cậu mà không câu dẫn được cô nàng nào ư? Tớ không tin đâu nhá” “Cậu! Cậu lại nói như thế nữa rồi! Hừ không phải nhờ phúc của cậu hay sao! Còn nữa! Nếu như khuôn mặt này câu dẫn được các cô em khác! Vậy có phải cũng làm cậu say mê đúng không?” “Giỏi lắm! Còn biết quật lại luôn hả? Biết thế lúc trước tớ đày cậu đi châu phi thì tốt hơn ấy” Hai người trò chuyện với nhau suốt dọc đường, ghé qua tiệm ăn vặt ăn tạm gì đó lót dạ Triệu Minh Vy lái xe đưa Diệp Hà Lâm ra biển, lúc trước bọn họ có thói quen là tụ tập ngoài biển chơi đến quên trời quên đất vào những ngày nghỉ, lâu rồi cô cũng không có thời gian tới đây nữa Hoàng hôn xuống, khung cảnh một đôi trai gái cùng nhau bước đi trên cát làm cho hình ảnh thật bình yên. Diệp Hà Lâm dẫn cô tới một nhà hàng hải sản gần đó, ăn uống! Trò chuyện! Cười đùa! Thật sự là rất lâu rồi Triệu Minh Vy mới có cảm giác vui vẻ như thế này Đưa cậu ấy về nhà, vì đã muộn nên cô không lên nhà cậu. Căn chung cư này gần với bãi biển lúc nãy bọn cô tới. Diệp Hà Lâm đứng gần cửa sổ, xuyên qua kính nhìn ra ngoài. Chỉ nghe tiếng sóng dạt vào bờ. Anh bất giác mĩm cười, cuộc hẹn hôm nay của bọn họ khiến anh cảm thấy vui mừng. Anh đã mong muốn điều này gần hai năm, cuối cùng cũng có thể gặp nhau. Vốn dĩ anh định dành nguyên ngày cuối tuần để đi chơi cùng cô, nhưng công việc của cô quá bận. Hiện tại Diệp Hà Lâm đang nghỉ phép, chỉ cần chuyển hồ sơ tới quân khu, sợ rằng lúc đó cũng bận như cô thôi Triệu Minh Vy lái xe về quân khu, Bích Thảo với Tố Như liền chạy như bay ra dò hỏi. Lúc chiều cô nói với bọn họ đi gặp Diệp Hà Lâm khiến cho các cô thót tim. Nằng mặc muốn đi theo nhưng lại không thể đi, suốt cả một buổi chiều mặt mày bốn người ủ rủ Vương Thần Kiêu thu hết biểu cảm của bọn hỏi và mắt, cũng rất tò mò về người mà Triệu Minh Vy đi gặp mặt vào chiều nay Nói chuyện xong với bọn họ, cô định nhân cơ hội mà chuồn đi, nhưng vừa nghe xong câu nói từ miệng Minh Ngọc mà quay người lại “Hôm nay bọn tớ gặp một chuyện hết sức nực cười, cũng rất vô lý” “Nói!” “Cậu có biết người trên Trương Mẫn Mẫn?” “Không có ấn tượng” “Lúc chiều, lúc chúng tớ đang huấn luyện ngoài sân. Ông lớn dẫn cô ta tới! Nói là người từ quân khu phía trên cử tới để làm việc cùng chúng ta. Ở đây khác với đơn vị BI! Mỗi năm cấp trên sẽ tìm một người tới để huấn luyện. Nghe nói là huấn luyện bộ đội đặc chủng, giống như quân nhân nằm vùng chúng ta. Nhưng không có đội, chỉ làm việc cá nhân. Năm nay là cô ta Trương Mẫn Mẫn. Nghe nói năm ngoái, có người bị Vương Thần Kiêu đuổi thẳng ra khỏi quân khu vì mắc phải lỗi lần đạo đức đấy” Nói nhiều như thế nhưng cũng chẳng thấy có điều gì liền quan tới cô “Trọng điểm?” “Cô ta vừa tới thì liền bám lấy ông chồng cậu! Lúc huấn luyện toàn thực hiện sai! Vương Thần Kiêu nể tình kính mới nên cũng bỏ qua! Àii! Cậu nói xem sức hấp dẫn của chồng cậu..” thôi bỏ đi “Ra thế” “Này? Cậu tỉnh bơ như thế hả?” “Không thì sao? Tớ không thích quan tâm mấy chuyện vặt vũn này lắm” “Vặt cái đầu cậu! Cậu không sợ cô ta cướp ông chồng đi à? Nhìn khuôn mặt ngây thơ kia của cô ta làm tớ phán ớn. Chẳng hiểu cấp trên nghĩ gì mà chọn cô gái mong manh như vậy” “Được rồi! Tớ sẽ để ý” Bích Vân nãy giờ im lặng đột nhiên lên tiếng: “Theonhuw tớ thấy thì Vương Thần Kiêu và Trương Mẫn Mẫn có quen biết” “Thôi! Tớ đi tắm đây” Nơi của bọn họ không phải sang trọng, chỉ là đơn giản giống như kí túc xá đại học vậy. Nhưng mà ở đây rộng rãi hơn, phòng bọn họ có sáu giường. Có đầy đủ đồ dùng bình thường cần thiết Vốn dĩ Vương Thần Kiêu muốn nói Triệu Minh Vy tới ở cùng mình nhưng cô lại không muốn, ở cùng tên sói xám kia chỉ khiến cô bị thiệt hơn mà thôi. Nếu như Vương Thần Kiêu mà biết suy nghĩ này của cô chắc sẽ tức giật đổ máu Nhanh chóng tắm xong, bọn họ liền cùng nhau đi bộ tản chuyện. Nơi này gần núi, khá là yên tĩnh Quách Tố Như đang đi thì bị gọi lại Quay người lại thì thấy, Đặng Phong đang vẫy tay gọi to “Chu Dịch dẫm phải đinh, máu không ngừng chảy. Cô nhanh tới xem giúp anh ấy” Đặng Phong cảm thấy may mắn vì gặp bọn cô ở đây, nếu không từ chổ cậu ta chạy tới khu kí túc của quân y chắc không thở nổi mất. Cộng thêm bọn họ vừa mới huấn luyện bạn đêm xong, thể lực tiêu hao. Vừa chạy được một đoạn đã cảm thấy mệt Mọi người nhanh chóng đi theo cậu ta
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]