Cầm lấy chiếc khăn tay cùng ghim cài bên cạnh hộp quà, cô chậm rãi đi về phía người đang đứng trước gương, theo thói quen với thân phận là một nhà thiết kế, bước lên thay anh sửa lại trang phục cùng với khăn tay và ghim cài.
Đứng yên, Dịch Khiêm khẽ ngước mắt nhìn lên khuôn mặt ấm áp của cô gái, không khỏi nâng nhẹ môi mỏng, ánh mắt đen thẳm rơi trên người cô, có chút nhàn nhạt dịu dàng và lơ đãng quyến luyến.
Khoảng cách hợp lý, Louie nhìn hai bong dáng kia, giống như một bức tranh hài hòa bình thản, mơ hồ hiểu ra cái gì, theo bản năng cầm điện thoại chụp lại khoảnh khắc ấm áp khó gặp này.
Đã bao nhiêu năm hắn chưa từng nhìn thấy một Dịch Tiểu Ngũ ôn hòa như vậy rồi nhỉ? Rất là nhiều năm rồi nhỉ? Nhìn anh quyết đoán sát phạt trên thương trường, vận trù duy ác, đối với ai cũng đều mang trên mặt nụ cười ôn nhã ung dung, gương mặt được ông thức hóa che giấu sự lạnh lung cùng lạnh nhạt bên dưới đáy mắt, cũng chỉ khi đứng trước mắt cô gái này mới có thể lộ ra vẻ mặt dịu dàng như vậy.
Đàn ông khi động tình liền có nhược điểm, nếu như hắn không có nhìn lầm, cô gái này, sẽ là vết thương trí mạn lớn nhất trong cuộc đời anh ta.
Cũng tốt, hắn thật sự muốn nhìn một chút người đàn ông không có nhược điểm này, khi đối mặt với sự khiêu chiến, sẽ chọn lựa như thế nào?
Bước lên trước, Louie quan sát Dịch Khiêm một chút, không thể không thừa nhận, cô gái này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-mon-sung-hon/537632/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.