Không khí có chút lúng túng.
Nhìn người phụ nữ trước mặt, Lam Mộ Duy đột nhiên cảm thấy Úc Tử Ân đối với anh vô cùng lạnh nhạt và xa lạ.
Chuyện đã qua nhiều năm rồi, có lẽ năm tháng đã làm cô kiên cường và mạnh mẽ hơn. Đã năm năm không gặp, gặp lại thì trên người của cô đã nhiều hơn vẻ lạnh lẽo, lạnh được độ khiến anh chẳng thể đến gần được.
Cô càng lạnh nhạt không quan tâm, anh càng cảm thấy cự ly giữa cô và anh chẳng thể nào vượt qua được.
"Hôn nhân cần kinh doanh, lại gây ra nhiều chuyện như thế đối với em cũng không tốt. Cho dù hai vợ chồng sống qua ngày, cũng không nên làm ầm ĩ như vậy, anh nhớ được em đã từng nói, bình yên mới là thật, không phải sao?"
Dừng một chút, anh châm chước dùng từ, ánh mắt tối tăm nhìn vẻ mặt lạnh nhạt của cô, "Ân Ân, anh chỉ hy vọng em sống tốt, không có ý tứ gì khác."
"Cám ơn Phó tổng giám đốc đã quan tâm, hiện tại tôi thấy mình vẫn sống rất tốt! Thỉnh thoảng giữa vợ chồng có những cãi vã nho nhỏ, giai điệu tình yêu có chút thăng trầm cũng khiến cuộc sống thêm gia vị, nhưng nói chung đó là chuyện riêng tư của tôi không có liên quan đến phó tổng giám đốc!"
Cô đứng lên, nhìn anh một cách chăm chú, "Nếu như không có việc gì, vậy tôi đi trước đây."
"Ân Ân. . . . . ." Lam Mộ Duy đột nhiên mở miệng gọi cô lại.
Úc Tử Ân dừng bước, xoay người nhìn anh, an tĩnh chờ anh nói tiếp.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-mon-sung-hon/537612/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.