“Quên nữa thì anh sẽ bán em cho bọn buôn người, đổi thức ăn cho con trai.” Chu Trản nắm tay Nguyên Tư, kéo một đường từ thư phòng về phòng ngủ. Nguyên Tư cúi đầu cười, đạp lên gót chân anh một cái: “Đàn ông 30 tuổi bán được bao nhiêu chứ?”
“Em thì khác.” Chu Trản quay đầu lại: “Nếu bán thật, nhất định sẽ được giá cao.”
“Hả? Tại sao?”
“Bởi vì em đẹp.” Chu Trản kéo Nguyên Tư vào lòng: “Buổi chiều có ai đó nói đàn ông 30 tuổi là một cành hoa mà?”
“Dừng! Đừng có dính người!” Nguyên Tư cười tránh né, ôm hai tay giả vờ run rẩy: “Ở nhà mà còn nắm tay, em nổi cả da gà rồi nè.”
Chu Trản chỉnh điều hòa ở mức 26 độ, lúc giũ chăn điều hòa thì Nguyên Tư chạy ra ngoài vệ sinh rửa mặt súc miệng. Chu Trản nằm trước, mấy phút sau thấy Nguyên Tư quỳ gối ở mép giường cởi đồ ngủ, lúc chui vào trong chăn điều hòa thì toàn thân chỉ còn cái quần lót màu đen.
Hai người dựa sát vào nhau, một cánh tay của Chu Trản còn vòng ra sau lưng Nguyên Tư. Nguyên Tư chui vào trong lòng cọ cọ, cái chân dài nhấc lên đặt ở trên đùi Chu Trản.
Đã là 10 giờ 15 phút, Chu Trản rướn người tắt đèn ngủ, trong bóng đêm hôn Nguyên Tư một cái, thấp giọng nói: “Mơ đẹp.”
Nguyên Tư ít khi mơ, phần lớn chất lượng giấc ngủ không tệ, nhưng thỉnh thoảng sẽ gặp ác mộng, trong mơ khắp nơi toàn là máu, ngoài tiếng nổ đinh tai nhức óc còn có các đồng đội vừa cười nói với nhau cách đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-mi-tu-ca/196592/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.