Vươn tay nhẹ nhàng che lại ánh mắt Tử Cẩn, ta không muốn để cho hắn nhìn thấy vẻ mặt của ta lúc này, áy náy cùng rơi lệ là những thứ chúng ta không cần đến, chỉ là bộ dáng hiện tại của ta sẽ khiến cho hắn đau lòng mà thôi, vậy nên, ta không muốn hắn nhìn đến. Thực xin lỗi, cho phép ta được ích kỷ thêm một lần………..
Thân thể Tử Cẩn bởi vì lời nói nghẹn ngào của ta mà chấn động một chút, theo bản năng muốn mở to mắt nhưng lại bị bàn tay ta chặn lại, hàng mi run run của hắn khẽ lướt qua lòng bàn tay ta, tâm ta cũng theo đó mà run rẩy. Hắn không cường ngạnh bỏ tay ta ra, chỉ là ôm lấy ta nhẹ vỗ về, thư hoãn tâm tình của chúng ta. Không khí thực yên tĩnh, cả hai chúng ta đều thực hưởng thụ giờ phút này……………
Không biết đã ôm nhau qua bao lâu, tâm tình đã trở nên thư sướng hơn, ta quả thực rất muốn cười, mà ta cũng đã làm như thế, “Xì” một tiếng đánh gãy sự tĩnh lặng tràn ngập trong gian phòng, bàn tay che mắt Tử Cẩn dần trượt xuống dưới, để lộ ánh mắt vô nại của hắn khi nhìn bộ dạng vừa khóc vừa cười của ta, ta lại cười càng thêm vui vẻ. (vô nại= không biết làm sao)
Dần dần, ánh mắt Tử Cẩn nhìn ta bỗng trở nên nguy hiểm, trong nháy mắt, ta còn chưa kịp lấy lại tinh thần đã bị hắn đặt dưới thân. Ách, tình huỗng như vậy cuối cùng cũng khiến ta nhớ ra “chính sự” đêm nay…………
Y phục trên người vốn không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-mac-vu/1352940/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.