Mất vài ngày thời gian an bài tất cả mọi chuyện trong cung xong, ta cùng phụ hoàng ngồi mã xa xuất cung. Trong cung đã lưu lại những người đó, hẳn là không có vấn đề gì đi.
Những năm gần đây, phụ hoàng đã bồi dưỡng được không ít thế lực tài bảo bên ngoài cung, địa vị cũng càng thêm củng cố. Thuộc hạ có thể hoàn toàn tín nhiệm được đại khái có khoảng năm người, được phân công phụ trách những lĩnh vực khác nhau, có bọn họ trợ giúp cho nên lần xuất cung này ta cùng phụ hoàng cũng an tâm hơn. Lại nói tiếp, trong số năm người mà phụ hoàng bồi dưỡng thì có đến ba người đã sớm khiến ta cảm thấy hứng thú, chính là mấy vị mà ta để tâm quan sát trong buổi sinh thần yến năm hai mươi tuổi của phụ hoàng. (thỉnh xem lại chương 4)
Tập Mộc Viễn luôn treo bên miệng nụ cười nhạt hiện tại đã là Thừa tướng, người say rượu mà ngủ hôm đó chính là Bạch Vũ Thanh, nay là Hộ bộ Thị lang, mà vị tướng lãnh trẻ tuổi cứ ngây ngốc gật đầu kia cư nhiên chính là tằng tôn của khai quốc chiến tướng Phó Trữ từng khai chiến Chiếu Ảnh quốc, tên Phó Bá, hiện tại cũng là một đại tướng quân chiến công hiển hách.
Nhớ rõ lúc trước lấy thân phận Thái tử gặp mặt hắn, tuy rằng vẻ mặt hắn nghiêm túc trầm ổn, ta lại vẫn liên tưởng đến bộ dạng ngây ngốc gật đầu phụ họa của hắn, vậy nên khi đó ta rất không nể tình mà “Xì” một tiếng bật cười, nhìn vẻ mặt mạc danh kỳ diệu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-mac-vu/1352936/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.