Tuy đã sớm biết hắn còn rất trẻ, nhưng không nghĩ đến bộ dáng hắn lại không khác gì một thiếu niên mới mười lăm, mười sáu tuổi. Nhưng hắn một thân huyền bào, cử chỉ trầm ổn uy nghiêm, khiến người ta dù đối diện với gương mặt tuấn mỹ còn mang theo vài phần non nớt của hắn cũng không dám khởi tâm khinh thị, huống chi hắn còn có một đôi mắt thâm sâu như biển đêm đông, thâm trầm lãnh liệt lại lộ ra sự lợi hại, dù cho nó lúc nào cũng bình tĩnh vô ba [1] nhưng vẫn không thể che giấu hết lực lượng ẩn giấu bên trong, không thể nghi ngờ, đó là đôi mắt mà chỉ nhìn qua thôi đã đủ khiến người ta khiếp sợ. Một đôi mắt xinh đẹp như thế, khí phách cùng sự cô hàn giấu sâu trong đáy mắt làm tim ta đập nhanh hơn. Ta tuy rằng không sợ hãi cùng sùng bái hắn như các hoàng tử khác, xem sự tồn tại của hắn như thần linh, nhưng cũng không thể phủ nhận là ta bội phục hắn, thậm chí còn có điểm đồng tình bao hàm trong đó. Một người đem chính mình phong lại trong lớp băng hàn lạnh lẽo cô độc, phụ hoàng của ta, ngươi quả thật rất đáng thương a.
Cung yến bắt đầu, ánh mắt ta chuyển hướng nhìn đến nhóm ca cơ đang biểu diễn ở chính giữa. Không có những bóng đèn màu hiện đại khiến người ta hoa mắt phối hợp, không có nhạc điện tử làm nền hay nhạc đệm, nhưng lại có một loại mỹ cảm thuần tuý. Dưới ánh trăng nhàn nhạt, vũ y bạch sắc theo gió mà phiêu động, mờ mịt hư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-mac-vu/1352922/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.