Sau khi vào phòng tắm cẩn thận bàn luận với Lục Thiên Húc một phen, tôi rốt cuộc lảo đảo lết ra khỏi bồn tắm, sờ soạng eo nhỏ của mình, vuốt ve Kỷ tiểu cúc, cuối cùng tôi đây thân xác úa tàn nhưng ý chí kiên cường bị Lục Thiên Húc đỡ sang nhà Quý Bảo Phàm.
Tôi nghiêng người ngồi trên ghế sô pha trong nhà Quý Bảo Phàm, lúc tôi đang mắt to trừng mắt nhỏ với con trai của anh ta, Quý Bảo Phàm đưa tay vỗ vỗ đầu tôi, thâm tình nói: “Vượng Vượng.”
Tôi bức xúc.
“Gâu!” Vượng Vượng thật cũng vô cùng bức xúc, nó dùng đôi mắt nhỏ không thể tin nổi nhìn Quý Bảo Phàm: Bố à, bố nhận lầm người rồi, con ở đây nè gâu.
“Trạch cưng.” Quý Bảo Phàm lại sờ đầu Vượng Vượng thật.
“Móa, em ở đây.” Tôi nhịn không được mắng ra miệng, quả thật chịu không nổi mà.
Ở trên mạng, hình tượng của tôi bị vô số người so sánh với Husky thì thôi đi, tôi thật chẳng hiểu tại sao ở 3D mình vẫn phải chịu nỗi nhục này.
Đã thế còn bị một tên thần kinh vờ ngu ngốc trêu chọc nữa chứ.
Tôi không cam lòng cắn răng nói: “Làm ơn đừng nghịch nữa.”
Quý Bảo Phàm cười ha ha, sau khi bế Vượng Vượng xuống khỏi ghế sô pha, anh ta ngồi tựa vào tôi, lén lút hỏi: “Mới bị bồ cưng thao phải không?”
Tôi hoảng sợ: “Sao anh biết?”
Quý Bảo Phàm “cei” một tiếng, ghét bỏ nói: “Thời buổi gì rồi, còn bày đặt để lại dấu hôn trên cổ người ta.”
*Từ cei là từ thường dùng của người Bắc Kinh, không có nghĩa rõ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-ly-tieba/1354166/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.