Nếu như không có tên Lục Thiên Húc mắc dịch, tâm trạng của tôi sẽ rất là sung sướng. 
Dù sao cũng vừa tới Mỹ, nhìn thấy trời xanh rực rỡ, bãi cỏ bát ngát, những anh đẹp trai với khung xương đáng kinh ngạc, những cô gái xinh xắn cởi mở ngực to, tất cả đều dưỡng mắt vô cùng, chưa kể bạn cùng nhà 2B đáng yêu của tôi, cứ luôn miệng khen tài nấu ăn của tôi tốt, nâng tôi lên một tầm cao mới, tôi hài lòng, cậu ta hưởng thụ, cuộc sống đẹp biết bao, chỉ cần chờ một tuần nữa khai giảng, mọi thứ sẽ đi vào quỹ đạo để tôi hoàn thành bốn năm học. 
Đáng tiếc, cái tên loài người mắc bệnh điên Lục Thiên Húc kia, một ngày không spam video call của tôi anh ta sẽ không chịu thôi, cuối cùng tôi đã hiểu thấu chiêu trò của anh ta, nếu tôi không nhận, ha ha, chờ bị phá box đi; nếu tôi nhận xong cúp ngay, ha ha, chờ bị phá box đi; nếu tôi nhận chưa tới 10 phút đã cúp, ha ha, chờ bị phá box đi; nếu tôi nhận xong mà không thèm nói gì với anh ta, ha ha, chờ bị phá box đi… 
Lục Thiên Húc quá dữ dội, đấu với anh ta chẳng khác gì tự ngược. 
Vậy nên hiện tại, mỗi khi anh ta không phân biệt ngày đêm hoặc lệch giờ spam video call của tôi, tôi chỉ có thể lặng lẽ đón nhận, anh ta nhìn tôi, tôi xem anime; lúc anh ta làm chuyện của mình, thỉnh thoảng lại hỏi tôi vài ba câu tình hình cuộc sống bên đây, tôi chỉ ừ ừ dạ dạ, dùng bộ dạng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-ly-tieba/1354157/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.