Sau khi dàn xếp xong xuôi đã là 4 giờ chiều, giờ này chắc mẹ tôi còn đang ngủ, tôi cũng không gọi video quấy rầy mẹ làm gì. 
Vì vậy tôi bắt chéo hai chân ngồi trên sô pha chuẩn bị lượn weibo, thế nhưng vừa mở điện thoại lên, dịch vụ chuyển vùng quốc tế hiển thị tôi có 108 cuộc gọi nhỡ. 
*Dịch vụ  c huyển vùng quốc tế cho phép bạn giữ liên lạc bằng chính thẻ SIM và số thuê bao của mình dù đang ở nước ngoài. 
8 cuộc là mẹ tôi, 3 cuộc là họ hàng khác của tôi, 5 cuộc là bạn trên mạng, còn lại toàn là Lục Thiên Húc. 
Nhìn 92 cuộc điện thoại đòi mạng kia, tôi lầm bầm cười một tiếng, cảm thấy vô cùng đắc chí. 
Thật ra trước khi sang nước ngoài, chỉ cần là điện thoại của Lục Thiên Húc, tôi sẽ từ chối không tiếp, anh ta gửi tin nhắn hỏi tôi tại sao không nghe máy, tôi sợ anh ta nhất thời nghĩ quẩn sẽ chạy thẳng đến nhà tôi tìm tôi, vậy nên tôi nghiêm túc nói xạo: Điện thoại hư rồi, không nghe được. 
Anh ta tin, sau đó ngày nào anh ta cũng dai như đỉa nhắn tin cho tôi, tin nào quá dài tôi không thèm đọc, tin nào ngắn tôi sẽ liếc mắt một cái, thông thường sẽ chọn cái nào thích hợp nhất trong số năm cái “ờm” “ừ” “đúng vậy” “= =” “- -” trả lời anh ta. 
Đôi khi phiền quá tôi sẽ bảo anh ta đừng quấy rầy tôi, đừng có spam di động của tôi suốt ngày, còn anh ta thì luôn nói: Cậu cứ bận việc của cậu, rút chút thời gian 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-ly-tieba/1354155/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.