Tôi cứ tưởng qua lần tụ họp này, mình sẽ có thể nói chuyện lại bình thường với Quay Đầu, nói không chừng còn có thể trở thành bạn tốt của nhau nữa kìa. 
Chỉ là, khi tôi thật sự chạm mặt Quay Đầu, tôi không thể không cảm thán, thế giới này đúng là quá huyền diệu. 
Tuy rằng tôi không có nhận ra Quay Đầu ngay từ ánh nhìn đầu tiên, thế nhưng khi nhìn thấy tôi, hai mắt cậu ta trợn thật lớn, cậu ta ngơ ngác nhìn tôi, do dự kêu một tiếng, “Kỷ Trạch?” 
Tiếp đó, tôi sửng sốt cả buổi không lấy lại tinh thần nổi. 
Nhìn cái tướng mày rậm mắt to, thân chó mặt người* của Quay Đầu, câu nói đầu tiên của tôi là: “Còn cao hơn anh mày nữa, muốn chết phải không”, sau đó cuống quýt tìm tên của thằng ranh này trong đầu. 
*thân chó mặt người: ý mỉa mai những người bề ngoài trông rất lịch sự nhã nhặn nhưng thật ra trong lòng đang mưu tính những điều xấu xa. 
Tiểu Minh? Béo Ú? Thông Thông? Đậu má… 
Tôi dám khẳng định, Quay Đầu là một trong những thằng đàn em mà tôi thu nhận thời còn tung hoành trường tiểu học, tuy rằng năm lớp 6 còn chưa học xong cậu ta đã chuyển nhà đến Thượng Hải, nhưng mà mãi đến khi tốt nghiệp, cậu ta vẫn là Tả hộ pháp mà tôi sủng ái nhất, nhưng mẹ nó tôi thật sự nhớ không nổi tên cậu ta. 
Cậu ta thậm chí không đặt túi xuống, kích động chạy từ phòng khách đến phòng bếp, hai tay khoát lên vai tôi, rặn cả buổi trời mới thốt ra bốn chữ lãng xẹt: “Thật là 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-ly-tieba/1354137/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.