Chương trước
Chương sau
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Rốt cuộc vào hôm đó, tôi đã biến “sắp hết tiện” thành “hết tiện”.
Không biết từ tay người nào trong bộ phận quản lý, Lục Thiên Húc đã lấy được weibo của Nịnh Mông đại đại, lúc tôi đăng nhập weibo, đúng lúc thấy cái tài khoản online ít thảm thương của Lục Thiên Húc share weibo của Nịnh Mông, là một cái weibo về chuyện vụn vặt nhà cô nàng.
Lục Thiên Húc chưa từng share chuyện vụn vặt nhà tôi, cho dù tôi rõ ràng đã AT anh ta.
Lúc ấy tôi nhìn chằm chằm màn hình, hai mắt sắp phun lửa, nhưng may là nước mắt chảy ra sau đó đã dập tắt nó.
Lần đầu tiên trong đời, tôi không kiêng dè gì òa khóc như một đứa con gái.
Trong căn phòng to như thế, tôi ngồi trước máy vi tính khóc thảm thiết, đã thế còn nghe được tiếng vang dội lại, phải nói là vô cùng thê thảm.
Sau này mỗi khi hồi tưởng lại chuyện cũ, tôi chỉ muốn xuyên việt trở về, bóp chết bản thân mình khi ấy.
Tôi biết, tôi đã hết tiện rồi, sau khi khóc xong tôi tự thề với lòng, không bao giờ được tiện nữa.
Không biết qua bao lâu, tôi đứng dậy đi rửa mặt, nhìn cặp mắt đỏ hoe của mình trong gương, tôi vỗ vỗ mặt mình, Lục Thiên Húc, ông nội anh, bố đây sắp bị anh biến thành đàn bà rồi.
Qua chuyện này một thời gian, tôi bắt đầu thoát khỏi cuộc sống của hình tượng tiện thụ.
Ví dụ như, tôi không bao giờ chủ động tìm Lục Thiên Húc nữa, chuyện trong box cũng trực tiếp thảo luận trong box.
Ví dụ thêm, tôi không bao giờ bấm vào bài post có liên quan đến CP Cửu Meo, mà là cười hớn hở đi xem mấy bài post về đồng nhân và giáo trình dạy bạn ship Quay Đầu x Thủy Vương Meo, sau đó bình luận vài câu tương tự như “Làm ơn cho một bộ Meo tổng công được không?!”, không ngoài dự đoán của tôi, đập vào mắt tôi lại là mấy câu trả lời “Tổng thụ phải tự biết thân biết phận hiểu chưa?” “Ông làm công? Hahahaha” “Má ơi, mắt tui mù rồi”…
Tôi cười muốn xỉu!
Ông đây có tiền có tướng tá! Mắc gì không phản công được!
Nhưng mà tôi không thể không thừa nhận, hành vi của tôi chẳng qua cũng vì tận lực xóa đi dấu vết của Lục Thiên Húc trong cuộc sống của mình, thậm chí đôi khi tôi còn nghĩ, không biết Lục Thiên Húc có phát hiện sự xa cách của tôi không.
Có một chân lý tình trường nói thế nào ấy nhỉ, cách hay nhất để quên đi một đoạn tình cảm chính là bắt đầu một đoạn tình cảm mới.
Các bạn có biết câu này do ai nói không? Nếu có thể bắt được người đó, xin hãy cho tôi biết cách liên lạc với gã, tôi đảm bảo không đánh chết gã…
… Chỉ hành hạ gã tới chết mà thôi.
Bởi vì tôi phát hiện, cái phương pháp như dẩm kia chính là nguồn cơn xóa sạch lòng hăng hái yêu đương và nhận định thế giới này rất tốt đẹp của tôi.
Mà nguyên nhân cớ sự đại khái là vì cái cậu CV đại thần quá ư tuyệt vời kia.
Từ sau khi hoạt động chấm dứt, mỗi lần đại thần Quay Đầu phát hiện weibo có liên quan tới “Husky”, “Đậu bỉ”, hoặc là về “Hoàn Châu cách cách”, cậu ta lại AT tôi, tôi bao giờ cũng buồn cười trả lời từng bài share của cậu ta, nhưng mà có một lần, về việc “điền XX thụ bên cạnh bạn”, cậu ta lại điền một phần hết sức kỳ lạ gửi cho tôi:
@Quay Đầu V (V ở đây là ký hiệu cho acc VIP)
Thanh thuần thụ: @Box AS – Thủy Vương Meo. Đậu bỉ thụ: @Box AS – Thủy Vương Meo. Ôn nhuận thụ: @Box AS – Thủy Vương Meo. Thụ hát dễ nghe nhất: @Box AS – Thủy Vương Meo. Thụ mà tôi yêu nhất: @Box AS – Thủy Vương Meo
38 phút trước đến từ weibo weibo.com
Like (2220) | Share (18769) | Bookmark | Bình luận (35887)
Kẻ thiếu thốn kinh nghiệm yêu đương tôi đây lúc đó lập tức đỏ mặt!
Lẽ nào tôi bị thầm mến!
Tôi cũng không suy nghĩ nhiều, trên trán bốc lên bong bóng phấn hồng, hừ hừ, ông đây cũng có giá lắm nhé.
Tiếp theo đó, tôi hết sức ngu si lập tức gửi tin nhắn riêng cho cậu ta: … Cậu thích tôi?
Nói thật tôi cũng có chút chờ mong, thật đó, có khi tôi mắc phải di chứng sau thất tình rồi, chưa kể còn nhiễm thêm một căn bệnh kỳ lạ, gọi là “tôi muốn yêu đương”, hoặc có thể gọi là, chứng nghiện làm tiện thụ.
Kết quả, cậu ta vừa trả lời, lòng tôi nguội lạnh hết cả: He he, bán hủ, ghi đại cái tên.
*bán hủ: chỉ việc hai anh giai giả bộ thân mật để thỏa mãn hủ nữ, dân ta gọi là fan service.
Ha ha, hình như rốt cuộc tôi đã hiểu cảm nhận của Lục Thiên Húc…
Cuối cùng tôi cũng hiểu, cái giá phải trả cho việc hy sinh tiết tháo chính là bị tước quyền được yêu đương bình thường.
Nhưng để gìn giữ hình tượng thông minh tốt bụng lịch thiệp của mình, tôi vẫn gửi cho cậu ta một cái emo tự định nghĩa là “tạm biệt”, ý nói: Người anh em, từ nay về sau như sông núi tách biệt.
Tôi thật sự không hiểu, cậu ta làm vậy có ý nghĩa ở chỗ nào.
Tôi hỏi thăm cố vấn tâm lý của mình, đại sư Dấm Lượn, cũng chính là bà chị hủ nữ có thâm niên cao nhất trong truyền thuyết của box, bả nói: “Cưng có chút tự giác nào về mức độ được hoan nghênh cao chót vót của ba chủ không?”
Tôi ngượng ngùng, tôi biết tôi rất được hoan nghênh, nhưng mà không biết cái này cần tự giác gì, “……”
Dấm Lượn: “Meo Meo, chị biết cưng không cảm thấy mình cao cao tại thượng, nhưng mà không cần phải thân thiết với tất cả mọi người. Cưng phải học được cách bảo vệ mình.”
“Tui không hiểu lắm, xin đại sư chỉ chỗ sai.”
“Cái cậu Quay Đầu kia mần quen với cưng là vì bán hủ, cưng thì sao? Cưng thân với cậu ta là vì cái gì?”
Tôi ngẫm nghĩ, nhưng vẫn nghĩ không ra: “Không vì cái gì hết.”
“Đúng, là thế đó, cưng đối xử tốt với cậu ta không vì cái gì hết, còn cậu ta đối xử tốt với cưng là vì bán hủ, đáp án rất rõ ràng, cưng không có mục đích, cậu ta thì có mục đích. Biết cậu ta đang bán hủ, trong lòng cưng khó chịu không?”
Đậu má! Một câu trúng đích!
Tôi bỗng nhiên bừng tỉnh.
Tôi ngẩn người một lát, sau đó lập tức hồi âm cho Dấm Lượn: “Chị, chị đúng là chị ruột của em mà! Moa moa!”
Nhưng Dấm Lượn rõ ràng không chịu nhận cái moa moa đầy thiện ý của tôi, bả gửi cho tôi một tấm ảnh động Phật sơn vô ảnh cước.

Phật sơn vô ảnh cước =))
Dù vậy, tôi vẫn đê tiện cười hì hì, trong lòng vô cùng ấm áp, có một số người đối xử tốt với bạn đều đang mưu đồ thứ gì đó, nhưng có một số người đối xử không tốt với bạn cũng chỉ vì nghĩ cho bạn thôi.
Ngay lúc tôi đang chuẩn bị vào Baidu Search tìm mấy từ ngữ hình dung nữ thần để gửi cho bả, bả không biết sống chết gửi cho tôi một câu thế này: “Bởi mới nói, cưng vẫn thuộc về Cửu Nhật đại đại đó mà!”
……
Ha ha, chị ruột gì gì đó đều là mây bay, tôi tắt đi trang web thơ ca tạp nham, tắt luôn khung trò chuyện với bả, làm liền một mạch.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.