Diệp Dung muốn xử đẹp Hạ Hựu Nhiên, vừa định ra tay thì Thượng Văn Vân cùng chủ biên đã chạy tới can ngăn.
"Quản lý Diệp, xin chị bớt giận, xin bớt giận." Thượng Văn Vân kéo Hạ Hựu Nhiên chắn ở sau lưng, "Không phải Hạ Hạ cố ý giả vờ không quen biết chị, là do em ấy sợ làm phiền đến chị. Nếu em ấy biết là do chị muốn chụp, nhất định sẽ không từ chối."
Chủ biên cũng phụ hoạ theo, "Không phải lúc đến đây chúng ta đã nói rồi sao, không ép buộc, tôn trọng ý kiến của Hạ Hạ, sao bây giờ cô lại nổi nóng?"
Diệp Dung hừ lạnh.
Thượng Văn Vân nháy mắt với Hạ Hựu Nhiên, ra hiệu cho nàng mau đi xin lỗi. Lúc này Hạ Hựu Nhiên mới bừng tỉnh, "Thực xin lỗi, em không biết là do chị sắp xếp, nếu biết là chị chắc chắn em sẽ đồng ý, em chỉ sợ quấy rầy chị thôi."
"Làm như trước giờ không quấy rầy? Chị đã trách em bao giờ chưa?" Quản lý Diệp thật sự giận. Nhìn theo góc độ cá nhân, cô đã giúp Hạ Hựu Nhiên một ân huệ lớn, Hạ Hựu Nhiên cũng nên biết điều mà cảm kích cô, vậy mà cảm kích đâu không thấy, lại còn giả vờ như là người dưng.
Người cao ngạo như Diệp Dung sao có thể nhịn được nỗi uất ức này?
Thật sự nhịn không nổi mà, đúng là tiểu bạch nhãn lang.
Hạ Hựu Nhiên ngẫm lại, nếu là nàng thì cũng nhịn không nổi.
"Không cần giải thích, chị không nuốt trôi cơn giận này ngay được, em mau đi đi." Diệp Dung lạnh lùng nói.
"Em không đi, hiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-ly-diep-hom-nay-khong-lam-nguoi/1103020/chuong-33.html