Nguyên Bình Chi lúcnày cũng yên lòng, liền nhẹ nhàng khoan khoái thử một ít rau xanh vàcháo gạo nếp. Hắn bận rộn một ngày, cũng chưa ăn thứ gì, hơn nữa tâmtình vốn rối loạn, không có khẩu vị, lúc này lại không biết vì sao, nhìn tiểu nha đầu khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn, nhất thời liền có khẩu vị.Giai nhân tuy nhỏ, tuyệt sắc cũng đã hiện vài phần, xem ra là một mĩnhân.
Nguyên Bình Chi một bên khinh bỉ thói xấu của mình, một bên ngấu nghiến ăn, Cố Tích Ân lại nhẹ nhàng từ tốn, hiển nhiên được nuôidạy thật tốt.
Nguyên Bình Chi nói: "Đói bụng cứ ăn thoải mái, không cần đắn đo."
Cố Tích Ân nhìn hắn một chút, khó có thể tưởng tượng một Tứ công tử nhãnhặn, lễ độ trong mắt người ngoài, thật ra cũng không câu nệ tiểu tiết.
Cố Tích Ân nói: "Thiếp quen rồi ."
Nguyên Bình Chi cười cười, nói: "Mẫu thân nàng nhất định muốn đem nàng trởthành tiểu thư khuê tú, ngày thường chắc chịu không ít cực khổ?"
Lời nói vừa ra khỏi miệng, Nguyên Bình Chi liền cảm thấy có gì đó khôngđúng, thân thể Trưởng Công Chúa không tốt, chỉ sợ Cố Tích Ân nhớ tới sẽthương tâm. Hắn vừa ngẩng đầu, quả nhiên trông thấy Cố Tích Ân ngừngđũa, vành mắt có chút ửng hồng, nhưng nàng cố gắng đè nén tâm tình củamình, không muốn phá hư không khí đêm động phòng hoa chúc .
Quamột lúc lâu, nàng mới nghiêm túc hồi đáp: "Chàng nói sai rồi, mẹ chưabao giờ cố ý gò bó thiếp, nàng chỉ dạy thiếp một ít đạo lý, chính làthoải mái lớn lên, sống vui vẻ."
Nguyên Bình Chi ngẩn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-lua/23901/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.