Beta: Katherine Kim
36.
Nam thần không phải mình đồng da sắt, trong lúc ẩu đả dùng lực quá đà, khiến trầy da mu bàn tay.
Quần lót tinh xót xa đỏ hoe viền mắt, nắm lấy tay nam thần, thổi phù phù.
Miệng không ngừng thầm thì: “Phù phù, cái đau mau biến đi”.
Nam thần bất đắc dĩ cười cười: ” Không sao đâu, bôi ít thuốc mỡ là được rồi”.
Bôi thuốc mỡ?
Bôi thuốc mỡ!
Đôi mắt quần lót tinh lóe sáng, thẹn thùng nhìn nam thần, rồi dưới cái nhìn nghi hoặc của anh, từ từ vươn đầu lưỡi đỏ hồng ra.
Đoành!
Dường như sét vừa đánh trúng đầu anh.
Đến cả cột sống cũng tê dại, từ mặt xuống cổ dần dần ửng đỏ.
37.
Cảm giác mềm mại, ươn ướt trên mu bàn tay lan tỏa.
Đầu lưỡi linh hoạt di chuyển trên miệng vết thương, chỗ nào cũng lấp lánh ánh nước.
“Em, em làm gì vậy!”
Quần lót tinh ngẩng đầu, liếm liếm nước bọt còn đọng ở khóe miệng, “Nước bọt của yêu quái có thể trị lành vết thương, còn tốt hơn dùng thuốc đấy”.
“Ngoan ~ đừng cử động nha, xong ngay lập tức nè”.
Não bộ nam thần tạm thời chết máy, ngồi tại chỗ đơ như khúc gỗ.
Đợi đến khi liếm láp xong xuôi theo ý nó, toàn thân nam thần đều bốc khói, nắm tay nắm chân cùng vào phòng ngủ.
38.
Đêm đó nam thần có một giấc mộng xuân.
Mộng xuân lần này càng thêm rõ ràng.
Anh mơ thấy một chàng trai nằm bên dưới mình, đôi chân trắng nõn thon dài quấn chặt lấy hông anh, rên rỉ vừa lẳng lơ vừa phóng túng.
Anh bất chấp đâm thẳng vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-lot-va-nam-than/197144/chuong-8.html