Đao mang theo chỉ kình bay tới.
Chỉ kình dẫn dắt đao.
Vô Tình làm thế nào tránh khỏi một đao này?
Chỉ có trời mới biết.
Bởi vì Vô Tình không tránh.
Nhưng y cũng không chết.
Một đao này, đã có người tiếp thay y.
Lại có người tiếp được một đao này của Quan Thất, hơn nữa còn là “nghênh đón”.
Tiếp đao không chỉ một người, mà là hai người.
Tiếp đao là kiếm, hai thanh kiếm.
Hai vị kiếm khách, Thích Thiếu Thương và Tôn Thanh Hà.
Bọn họ đã lướt xuống mái hiên, song kiếm hợp nhất, đồng loạt cũng đồng thời chặn lại một đao này, đánh rơi một đao này.
Nếu như bọn họ không song kiếm hợp bích, tiếp một đao này, Vô Tình có phải sẽ không thể tránh khỏi?
Không biết.
Nếu như bọn họ không kịp thời ứng phó với “Lăng Không Tiêu Hồn kiếm” và “Cách Không Tương Tư đao”, Vô Tình liệu có thể bỏ mạng dưới một đao này?
Không biết.
Nếu như Thích Thiếu Thương và Tôn Thanh Hà không đồng lòng hợp sức, hai người liên thủ, chỉ dùng sức của một người có phải sẽ không tiếp được một đao chết người đoạt hồn này?
Không biết.
Đối với những chuyện không xảy ra, con người chỉ có thể dự tính suy đoán, vĩnh viễn cũng không biết “kết quả” thật sự như thế nào?
Nhưng “ngẫu nhiên” thường sẽ thay đổi “lịch sử”, mà “lịch sử” cũng thường là do sự kiện “ngẫu nhiên” tạo thành.
Đao xuống, kiếm lên.
Một thanh kiếm “Si”, một thanh kiếm “Thác” (sai).
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-long-chi-thu-luan-anh-hung/2114251/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.