Đọc Truyện Online Tại Truyện FULL- Mình ơi! Xin anh đừng đánh anh ấy nữa. Cha của anh ấy là Lý Tung Kiệt đó.
Thiếu phụ khuôn mặt đầy nước mắt, không để ý bản thân mình trần truồng, hướng về phía chồng mình quỳ xuống
Bốp! Vương Văn Diệc tát vợ một đòn nặng nề, lớn giọng quát:
- Cảnh Tiểu Lan, cô đúng là không làm tôi thất vọng.
Quay đầu lại, gã thanh niên tháo dây thắt lưng, oán hận nói tiếp:
- Cho dù cha của mày làm Bí thư thành ủy, Bí thư Tỉnh ủy cũng vô dụng. Hôm nay tao bằng bất cứ giá nào cũng phải đánh chết mày, thằng oắt con.
- Tiểu Thần, cậu đi đi. Ở đây không còn chuyện của cậu nữa.
Sự giận dữ trên gương mặt của Vương Văn Diệc dần dần biến mất, giọng điệu cũng trở nên vô cùng bình tĩnh. Nhưng trong thái độ bình tĩnh đó vẫn không dấu được sát khí. Sở dĩ gã phải đuổi Lương Thần đi ra ngoài là bởi vì gã không muốn làm liên lụy người khác.
- Anh Vương, xin anh đừng làm chuyện ngu ngốc. Hãy suy nghĩ cẩn thận, không đáng đâu.
Lương Thần lắc đầu, tiến đến gần nắm chặt cánh tay Vương Văn Diệc:
- Đừng quên Hạo Hạo. Anh muốn con anh không có cha sao
Vương Văn Diệc biến sắc. Lời nói của Lương Thần khiến cho quyết tâm của gã bị lung lay. Đúng vậy, gã còn Hạo Hạo. Đó là đứa con mà gã yêu thương nhất. Nếu hôm nay gã liều lĩnh giết chết đôi cẩu nam nữ này thì bản thân gã không sao, nhưng ai sẽ chăm sóc Hạo Hạo.
- Mình ơi, Tiểu Thần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-lo-tram-luan/179784/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.