Nhặt đũa lên, Lương Thần lấy giấy lau lau, nhận thấy trong ly của mình đã được thêm đầy rượu. Loáng thoáng có chút choáng váng, Lương Thần sốc mạnh tinh thần nói:
- Nốt ly này thôi nhé, còn xin Phượng Anh và Tôn tỷ nể tình, uống nhiều về nhà khó nói chuyện với bà xã lắm!
- Ồ, không ngờ tiểu Lương còn rất sợ vợ đó!
Trong mắt Tôn Dung Nhạn đã có vài phần say, mời rượu vốn dĩ là cuộc làm ăn mà giết địch một vạn thì tự làm tổn hại quân mình tám nghìn. Tửu lượng của cô thực sự tốt hơn Lương Thần một chút, nhưng cũng chỉ là tốt hơn một chút mà thôi.
- Nốt ly này thôi!
Hứa Phượng Anh nâng ly rượu lên, khuôn mặt anh tú mĩ lệ đỏ ửng, đôi mắt trong veo thường ngày lúc này đã mênh mông mưa bụi, dịu dàng nói:
- Cục trưởng, cảm ơn anh nửa năm qua đã luôn quan tâm giúp đỡ tôi, tôi kính anh một ly!
Nói rồi ngửa cổ uống cạn ly rượu.
- Cô thật là…!
Lương Thần ngơ ngác một chút, sau đó cười khổ nâng ly rượu lên, một ngụm uống sạch. Ly rượu này vừa xuống bụng, Lương Thần liền cảm thấy cả bàn ăn đang xoay chuyển, trong lòng kinh ngạc bởi rượu phát tác nhanh như vậy, đầu óc mông lung, lảo đảo rồi ngả về phía mặt đất.
Đôi tay mềm mại mà có lực kịp thời đỡ lấy cơ thể Lương Thần. Sau đó vị Cục trưởng đại nhân bất tỉnh nhân sự được hai người phụ nữ mỗi người đỡ một bên dìu vào phòng ngủ, đặt nằm trên chiếc giường ngủ đôi.
- Em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-lo-tram-luan/1550869/chuong-603.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.