- Chị, cuộc nói chuyện đêm nay với Trâu Duệ Lâm và Lương Thần như thế nào vậy?
Hà Đại Vi vừa lái xe vừa hỏi. Nửa tiếng trước, y lái xe đến khách sạn Thanh Hồ, trong lúc ngồi trong xe chờ chị mình, bỗng nhiên phát hiện ra Phó chủ tịch thành phố Trâu - người mà y đã hai lần gặp mặt và một người đàn ông khác từ khách sạn bước ra, nhưng không thấy bóng dáng của Hà Tâm Nguyệt. Hơi thiếu kiên nhẫn, y liền bước vào trong khách sạn, đi lên lầu. Kết quả là hiểu lầm tên Cục trưởng cục công an thành phố kia có ý đồ xấu với chị mình nên ra tay động thủ.
- Kết quả chẳng có gì tốt!
Hà Tâm Nguyệt nheo mắt lại. Trong đầu cô đang tự hỏi, cuối cùng phải dùng đến phương pháp gì để có thể khiến cho cái tên Cục trưởng công an không nể mặt ai phải chịu giúp đỡ chứ. Là con người thì ai cũng phải có nhược điểm. Cái họ thích đều chỉ là tiền tài, danh vọng và gái đẹp. Thế Lương Thần thích cái gì?
Tiền ư? Nghe nói mẹ vợ của Lương Thần cũng là nữ doanh nhân sở hữu tài sản hơn trăm triệu. Con số bình thường chắc cũng không thèm để mắt đến. Đàn bà ư? Cô vừa rồi cũng đã thử một chút, nhưng Lương Thần cũng đã phản ứng lại một cách rõ ràng. Cuối cùng nếu Lương Thần chỉ thích danh vọng thì chuyện này khó có thể giải quyết.
- Không tốt cũng không có nghĩa là không còn hy vọng. Quan trọng là ngàn vạn lần chị đừng vì chuyện của công ty mà cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-lo-tram-luan/1550812/chuong-546.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.