Chương trước
Chương sau
Bí thư Ủy ban Chính trị Pháp luật Khâu Lĩnh Mai cảm thấy buồn cười liếc nhìn Lương Thần một cái. Trải qua sự kiện bị tập kích, thằng nhóc xém chết, mặt ngoài xem ra dường như được giáo huấn, một bộ dạng giấu tài, nhưng mà đề cập đến vấn đề ích lợi mẫn cảm thì tính cách mạnh mẽ, cứng rắn không chịu thiệt lại tự nhiên mà hiển lộ ra.
Người không liên quan không có hứng thú hỏi đến, nhưng chỉ đề cập đến 1/3 địa bàn hắn quản hạt, yêu cầu cần thiết cho quyền quyết định tuyệt đối, chủ trương của Lương Thần luôn luôn là đơn giản mạnh mẽ, cứng rắn như vậy.
- Đồng chí Bao Hoa, bất kể từ tố chất hay là kinh nghiệm mà nói, đều có thể đảm nhiệm chức vụ này. Về phần đồng chí Triệu Dương và Cố Kiến Hoa, đó là người ưu tú trong hệ thống công an tỉnh chúng ta, cán bộ xuất sắc, cũng là cảnh sát ưu tú ba năm liền trong thành phố chúng ta, đều là các đồng chí tốt thật hiếm có.
Phó Chủ tịch thành phố Trần Trúc mỉm cười mở miệng nói. Trong lời ngoài ý đều biểu lộ ủng hộ đề nghị của Lương Thần.
-Tôi thấy người do Tiểu Lương đề nghị cũng rất thích hợp
Khâu Lĩnh Mai cũng đơn giản biểu lộ thái độ.
Sắc mặt Cục trưởng Cục quản lý đô thị thành phố Trình Như Hải có chút hơi khó coi. Tính cách y với Lương Thần kỳ thật rất giống nhau, nếu nói Phân cục công an quản lý đô thị này, Cục quản lý đô thị thành phố một chút quyền quyết định cũng không có thì y bất kể như thế nào cũng không thể chấp nhận được. Chỉ là quyền lãnh đạo trên danh nghĩa còn không đủ, Cục quản lý đô thị thành phố còn phải tham dự chỉ đạo nghiệp vụ hằng ngày của Phân cục công an quản lý đô thị. Chi bằng mọi người mạnh ai nấy làm, thành lập Phân cục công an quản lý đô thị còn có ý nghĩa gì nữa.
- Các vị lãnh đạo, có thể cân nhắc một chút hay không, cho Cục quản lý đô thị chúng tôi nằm trong ban lãnh đạo Phân cục công an quản lý đô thị cũng có thể phát huy một số tác dụng nhất định.
Lời nói Trình Như Hải tương đối uyển chuyển, nhưng biểu đạt ý tứ lại rất rõ ràng. Y không muốn đắc tội Lương Thần, nhưng muốn y làm con cháu phài câm miệng, y làm không được. Mặc kệ có giành được hay không, y đều là phải giành thử.
- Ừ, tôi cảm thấy nên tăng thêm một phó cục trưởng do Cục quản lý đô thị thành phố cắt cử, như vậy có thể khiến cho hai cục kết nối phối hợp lẫn nhau kịp thời. Mà đối với việc liên hợp chấp pháp của hai cục cũng hợp tác chặt chẽ hơn, cũng có thể tạo được tác dụng xúc tiến tốt. Đây là một chút ý kiến của cá nhân tôi, xin mọi người xem xét.
Trâu Duệ Lâm không trực tiếp tỏ ra vẻ ủng hộ Trình Như Hải. Lời y nói, rất khéo đưa đẩy và thỏa hiệp. Nhưng không thể phủ nhận, đề xuất của y đúng là phương pháp tốt giải quyết mâu thuẫn hai bên.
- Ý kiến đồng chí Duệ Lâm hay lắm.
Bí thư Thành ủy Tống Thái Bình gật gật đầu nói:
- Nếu là liên hợp chấp pháp, như vậy phối hợp và kết nối lẫn nhau là điều tất yếu.
Nói xong, ánh mắt bí thư Tống nhìn qua phía Lương Thần, mỉm cười hỏi
- Tiểu Lương, cậu cảm thấy đề nghị của Phó Chủ tịch thành phố Trâu thế nào?
- Rất chu toàn, rất hoàn thiện
Lương Thần cũng mỉm cười hồi đáp.
-Vậy cứ thế đi
Bí thư Tống nhìn thời gian, tuyên bố:
-Mọi người tới căntin ăn cơm, sau khi nghỉ trưa tiếp tục họp.
Bao gồm lãnh đạo ủy viên thường vụ, người đứng đầu các cơ quan đều đi đến căntin Thành ủy ăn bữa cơm văn phòng. Sau khi nghỉ trưa một lát lại quay lại hội trường Thành ủy, tiến hành thảo luận một đề tài chính khác: tổng kết công tác xây dựng đô thị thành phố năm 2011 cùng với kế hoạch và triển vọng công tác xây dựng đô thị cả năm 2012.
Phân công công tác quản lý xây dựng đô thị, Phó Chủ tịch thành phố Trâu Duệ Lâm phát biểu trên hội nghị. Y vạch ra những khó khăn và thiếu sót trước mắt trong công tác xây dựng đô thị Cẩm Bình. Chủ yếu bao gồm bốn phương diện: kinh phí xây dựng đô thị eo hẹp, quy mô xây dựng không lớn, đường giao thông tắc nghẽn và xây dựng ngành công nghiệp phát triển không cao. Cũng đưa ra bản kế hoạch quy hoạch tổng thể công tác xây dựng đô thị sang năm.
Bí thư Thành ủy Tống Thái Bình và Chủ tịch thành phố Trương Bỉnh Lâm cũng lần lượt phát biểu, tỏ thái độ rõ ràng coi trọng và ủng hộ công tác xây dựng đô thị. Cũng muốn nắm bắt tất cả cơ hội, thúc đẩy công tác xây dựng đô thị không ngừng đạt được đột phá mới.
Người phụ trách các bộ phận có liên quan như Ủy ban Xây dựng, Sở xây dựng đô thị, Cục tài nguyên môi trường, Cục quy hoạch cũng đều tỏ vẻ nhất định đoàn kết chặt chẽ xung quanh bộ máy lãnh đạo Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố, xây dựng Cẩm Bình thành một thành phố hiện đại hóa, giải phóng tư tưởng, nắm bắt cơ hội, làm việc thiết thực, cố gắng xây dựng thành phố Cẩm Bình càng thêm xinh đẹp, càng thêm hài hòa.
Lúc đó, Lương Thần lén lút ngáp dài ngáp ngắn. Đề tài thảo luận buổi chiều thật sự không có gì can hệ đến hắn. Không chút để ý mà cùng mọi người giơ tay, cùng mọi người vỗ tay, cuối cùng là cùng moị người tan họp.
Ra khỏi tòa nhà văn phòng Thành ủy, không khí trong lành đập vào mặt khiến Lương Thần cảm thấy rất thoải mái. Ngồi vào xe mình, trực tiếp chạy về khu chung cư Thần Phong.
Tòa cao ốc Nam Thiên ở trung tâm Thành phố Cẩm Bình, cao 48 tầng, thi công năm 2001, từng là một trong những kiến trúc hàng đầu của thành phố Cẩm Bình. Quyền sở hữu vốn thuộc về tập đoàn Tín Thái, nhưng trung tuần tháng 10, một công ty TNNH đầu tư và phát triển bất động sản Hoa Gia đến từ Hongkong đã trở thành chủ mới của tòa cao ốc Nam Thiên.
Trên tầng thượng tòa cao ốc, ở bàn lễ tân gần thang máy, phía sau một nữ lễ tân trẻ tuổi xinh đẹp là hai chữ to Hoa Gia mặt chữ thiếp vàng chói mắt.
Trong phòng làm việc của Tổng Giám đốc, một người đàn ông trẻ tuổi thân hình cao lớn ngồi trong ghế bành, cách bàn làm việc một khoảng là một phụ nữ xinh đẹp nhu mì tĩnh lặng.
- Triết Thông, có định gọi điện thoại cho bạn học cũ của anh không?
Người phụ nữ giơ ngón tay thon dài trắng nõn, nhẹ nhàng gõ gõ mặt bàn. Giọng cô mềm mại êm tai, dường như không lúc nào là không mang đầy ma lực khiến người ta cảm thấy hết sức thoải mái.
-Năm, sáu năm không liên lạc rồi.
Người đàn ông trẻ tuổi khe khẽ thở dài, nhìn lên màn hình máy tính, ảnh chụp bạn học cũ được phóng to mấy lần. Y thật không ngờ, thằng bạn cũ bướng bỉnh cứng đầu thời trung học nay đã đường đường là Cục trưởng Công an thành phố.
- Rất xúc động phải không?
Người phụ nữ khẽ mỉm cười, nhẹ giọng nói:
- Kỳ thật cũng giống nhau thôi, người khác cũng sẽ không nghĩ đến, Triết Thông anh tuổi còn trẻ đã quản lý tài sản hàng tỉ, đường đường là tổng Giám đốc công ty.
- Tâm Nguyệt, em hẳn phải biết, chính trị và thương mại là hoàn toàn khác nhau. Có người có thể một đêm phất lên nhưng có rất ít người có thể ở trong quan trường một bước nhảy ba cấp. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Trong giọng nói Lâm Triết Thông ngoại trừ cảm xúc còn bao hàm một tâm trạng khác. Loại tâm trạng này, hoàn toàn là bởi vì nửa câu sau của người phụ nữ mà sản sinh ra. Nó không đáng tự hào, ngược lại là nỗi đau tự ái được chôn dấu trong lòng y. Chủ tịch của tập đoàn Hoa Gia họ Hà, còn y họ Lâm mà có thể lên làm chức vụ Tổng giám đốc này, là bởi vì vợ y cũng là họ Hà.
- Em biết, cho nên em mới kêu anh chủ động gọi hắn ta.
Hà Tâm Nguyệt nhẹ nhàng mân mê đôi môi đỏ mọng, xoay notebook lại, giơ tay chỉ chỉ ảnh chụp trên màn hình, khóe môi thoáng hiện nụ cười như có như không:
-Hãy tin em, dựa vào người bạn cũ này của anh sẽ mang lại nhiều lợi ích bất ngờ cho chúng ta đấy.
-Anh đã liên lạc với Dương Kiếm.
Đè nén tâm trạng đang lan ra, Lâm Triết Thông hơi trầm ngâm, sau đó mở miệng nói:
-Anh ta đang bàn chuyện làm ăn tại tỉnh thành, khoảng bảy giờ tối sẽ trở về Cẩm Bình.
-Là người bạn cũ khác của anh đang kinh doanh dược phẩm phải không?
Hà Tâm Nguyệt mắt đẹp khẽ nháy, mỉm cười nói:
- Có thể từ kinh doanh nhỏ này mà phất lên thành nhà triệu phú, cũng coi như không tồi.
Cô biết, chồng định lợi dụng Dương Kiếm tập hợp bạn học cũ để tạo ra một cơ hội thỏa đáng thích hợp gặp mặt Lương Thần.
"Cẩn thận chặt chẽ, coi trọng chi tiết nhỏ", cô rất thích ưu điểm này của chồng.
- Đúng vậy, kỳ thật người bạn trung học này của anh làm ăn rất khá.
Lâm Triết Thông khẽ mỉm cười, nhưng một bàn tay đặt xuống dưới bàn làm việc nắm chặt lại thành nắm đấm.
Buổi tối hơn sáu giờ chiều, vừa ăn xong cơm tối, Lương Thần rất có phong độ một người chồng mẫu mực, thu dọn bàn rồi xuống bếp rửa chén.
Tai nghe tiếng chuông nhạc vang vang, Diệp Tử Thanh cầm lấy di động trên bàn trà, đưa cho người đàn ông đang làm việc trong bếp.
Lương Thần hai tay dính đầy nước rửa chén, đành phải nhờ tiểu yêu tinh nhận máy đặt bên tai hắn.
- Thần tử, đoán xem người anh em hiện tại đang ở đâu?
Nghe cách xưng hô độc đáo này, Lương Thần liền biết, ngoại trừ Dương Kiếm không còn ai khác.
-Cậu ở đâu? Ừm, để tôi đoán xem, không lẽ là tới Cẩm Bình rồi?
Lương Thần cười hỏi.
- Ái cha, đoán quá chuẩn, tôi hoài nghi có phải tên sâu con kia đã để lộ bí mật trước không?
Ông chủ Dương có chút buồn bực nói.
-Cậu nói ai? Sâu con? Ai vậy?
Lương Thần cảm thấy có chút kỳ quái hỏi.
- Ngoại trừ Lâm Triết Thông kia thì chúng ta còn quen biết sâu con nào sao? Nói cậu biết, sâu con từ Hongkong đã trở về, nghe nói định phát triển bất động sản ở Giang Nam, buổi chiều gọi điện thoại cho tôi, vừa đúng lúc tôi tới Giang Nam bàn chuyện kinh doanh nên nghĩ kêu thêm Tư Vũ và Băng Băng, mấy bạn học cũ chúng ta cùng tụ hợp. Nhưng nói trước nha, tới địa bàn của cậu, hết thảy hóa đơn giao cho cậu đấy.
Ngắt điện thoại, Lương Thần hơi giật mình. Dương Kiếm đến Cẩm Bình, Lâm Triết Thông đã năm, sáu năm không liên lạc không ngờ cũng tới Cẩm Bình rồi. Đây có thể nói là "Nơi đất khách gặp bạn cũ", một trong bốn niềm vui lớn của đời người.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.