Chương trước
Chương sau
Vừa mới buông điện thoại xuống, tiếng chuông di động của Lương Thần liền vang lên. Lấy điện thoại ra ấn phím nhận máy đặt lên bên tai, chợt nghe trong di động truyền đến giọng nói của Chi đội trưởng hình sự Lô Dũng
- Cục trưởng, tôi là Lô Dũng!
- Cục trưởng, không thể trách chúng tôi, bảo vệ hội quán thương vụ kia còn vênh váo ngạo mạn hơn công an chúng ta. Phó cục trưởng Hứa lúc đó có trình đưa thẻ cảnh sát nhưng vẫn không có tác dụng gì. Có hai đứa miệng mồm không những hỗn láo mà còn động tay động chân. Chúng tôi không kìm nổi mới động thủ. Sau đó cảnh sát địa phương đến không hỏi han phân trần gì đã đòi bắt người chúng ta. Chính vì vậy, dẫn đến lỡ thời gian, mục tiêu truy bắt của chúng ta hay được tin đã trốn mất rồi!
Trong điện thoại Lô Dũng đại thể trình bày lại từ đầu đến cuối quá trình hành động truy bắt, cũng lần nữa nhấn mạnh y sớm đã muốn báo cáo tình hình với Lương Thần, chỉ là vì trước khi hành động thì tất cả thiết bị thông tin liên lạc đều bị giữ lại, cho nên tới bây giờ mới có thể gọi điện thoại.
-Tôi biết rồi, trở về rồi nói.
Lương Thần dặn dò một câu, sau đó ngắt điện thoại.
Đã xảy ra tình trạng ngoài ý muốn gì không quan trọng, quan trọng chính là kết quả! Nếu bắt được tên buôn ma túy Đào Triết Long, như vậy cho dù bị chụp mũ "xem thường cấp trên", vượt quyền trái phép tắc thì còn có thể cò kè mặc cả con đường sống. Mà hiện tại "đến thịt dê còn chưa được ăn ngược lại chọc trúng tổ ong", đây mới là uất ức nhất. Lương Thần tức giận cũng là vì vậy.
Mắt thấy năm giờ rưỡi, sớm đã qua thời gian tan sở, Lương Thần cũng chưa vội về. Hắn đang đợi những "công thần" từ tỉnh trở về. Không bao lâu, hắn chợt nghe "cốc cốc cốc" gõ cửa truyền đến.
-Vào đi!
Lương Thần không cần nghĩ, cũng biết người gõ cửa khẳng định là Phó cục trưởng Hứa Phượng Anh.
Cửa mở, quả nhiên một phụ nữ toàn thân mặc thường phục phong trần mệt mỏi đi vào. Khuôn mặt kia vẫn mười phần khí khái hào hùng, mang theo một sự không cam lòng mãnh liệt, nhưng khi đón nhận ánh mắt của Lương Thần liền hiện ra một vẻ xấu hổ.
- Sếp Lương, rất xin lỗi, tôi...
Lần đầu tiên trong đời Hứa Phượng Anh cảm thấy khó mà mở lời. Cô vì sốt ruột báo thù đã lập ra phương án truy bắt có thể nói là rất hoàn mỹ. Nhưng thật buồn cười đã sơ sót xem nhẹ một việc, nếu Đào Triết Long đã chọn hội quán thương vụ kia làm nơi ẩn thân, vậy thì rõ ràng, Đào Triết Long và hội quán thương vụ kia là có quan hệ mà không ai biết. Bảo vệ không phải ngẫu nhiên chủ động "khiêu khích" mà là cản trở hành động của cô để cố ý kéo dài thời gian âm thầm phái người mật báo, khiến cho Đào Triết Long nhân cơ hội thoát thân trốn mất.
Người cuối cùng vẫn không bắt được. Có hối hận gì thì cũng vô ích thôi. Cô đã biết, Bí thư Ủy ban Chính trị Pháp luật tỉnh Vương Mân đã đích thân hỏi đến việc này. Cho dù có đem toàn bộ sai lầm đổ lên trên người mình thì Lương Thần là người đứng đầu trong Cục cũng không tránh khỏi bị khiển trách! Đây là thông lệ chốn quan trường, phải có người chịu trách nhiệm chính, đó cũng chính là trách nhiệm mà lãnh đạo phải gánh.
-Tôi chờ cô đến không phải muốn phê bình cô, cũng không phải muốn nghe lời xin lỗi của cô.
Lương Thần vẫy vẫy tay, giọng điệu bình thản nói:
- Tôi rất hiểu tâm trạng khẩn trương của cô muốn truy bắt bọn buôn ma túy là vì báo thù cho anh cô. Nhưng tôi cũng muốn khuyên cô một câu, "dục tốc bất đạt", quá nóng vội chẳng những không thể đạt được mục đích mà ngược lại còn có thể khiến cho mình và các đồng chí khác lâm vào hoàn cảnh bị động. Bí thư Vương vừa rồi đã điện thoại tới, rất là tức giận, yêu cầu tôi phải xử lý nghiêm minh. Không chỉ có cô còn bao gồm cả Chi đội trưởng Lô và các đồng chí khác đã tham gia hành động.
Nghe đến đây, Hứa Phượng Anh rốt cục không kìm nổi, mở miệng nói:
- Cục trưởng, tôi đã nói rồi, có chuyện gì tôi một mình gánh chịu, tuyệt đối không liên lụy đến người khác.
- Suy nghĩ của cô là tốt, nhưng không phù hợp thực tế! Tổ chức đưa ra xử phạt, có thể mặc cả hay sao?
Lương Thần khe khẽ thở dài:
-Được rồi, cô về trước đi, viết bản kiểm điểm giao nộp lên. Bên bí thư Vương tôi sẽ nghĩ cách.
- Cục trưởng, cảm ơn anh!
Hứa Phượng Anh nói lời cảm ơn chân thành.
Đối phương đã cho cô một cơ hội, chỉ có thể trách cô không biết nắm bắt. Mà hiện tại tạo thành một kết cục đáng xấu hổ lại đem đến phiền toái cho đối phương, giờ phút này trong lòng cô đối với thủ trưởng là vừa áy náy vừa cảm kích.
Sau khi Hứa Phượng Anh đã đi, Lương thần cũng rời khòi văn phòng của mình. Trên đường về nhà, hắn nhận được một cuộc điện thoại của Hồ Tịnh Tịnh, cũng có thể nói là thông điệp cuối cùng. Đại tiểu thư Hồ rất là khảng khái cho hắn một cơ hội cúi đầu xin tha thứ, thời hạn đưa ảnh đăng lên báo sẽ trì hoãn đến khi mặt trời mọc vào ngày hôm sau.
Lương Thần không nói điều vô nghĩa, ngay lập tức ngắt điện thoại. Cúi đầu không phải là tính cách của hắn, huống chi chuyện này căn bản không cần phải thỏa hiệp.
Về đến nhà, cùng ngồi với Vương Phỉ Hạm, Diệp Thanh Oánh, Diệp Tử Thanh và Lan Nguyệt, hoà thuận vui vẻ ăn cơm, trong lòng Lương Thần đang suy nghĩ. Ngày mai khi ảnh chụp được lên báo, trong nhà có thể dấy lên một trận phong ba hay không?
Trên thực tế Lương Thần đã nghĩ thông, việc về tấm ảnh đương nhiên phải giải thích rõ ràng, nhưng không phải là bây giờ. Mà phải chờ tới khi ảnh chụp đăng báo, sau khi các cô Thanh Oánh, Tử Thanh phát hiện, hắn mới có thể mở miệng giải thích. Khụ khụ, chỉ có như vậy, mới có thể nói là hắn không phải cố ý giấu diếm, mới có thể nói rõ sự vô tội và độ lượng của hắn. Bất động thanh sắc lặng lẽ liếc nhìn Thanh Oánh và Tử Thanh, bỗng nhiên Lương Thần phát hiện ra, mình càng ngày càng xảo quyệt!
Sáng sớm hôm sau, Lương Thần như thường lệ đi xe tới Cục công an thành phố, bắt đầu một ngày làm việc. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: truyentop.net
Buổi sáng, Bí thư Ủy ban Chính trị Pháp luật thành phố Khâu Lĩnh Mai và Phó Chủ tịch thành phố Trần Trúc đều gọi điện thoại tới, nội dung đại khái cũng không có gì lạ, đều là tiến hành phê bình nhẹ với Cục công an thành phố về hành vi táo bạo liều lĩnh ngày hôm qua, cũng như yêu cầu Lương Thần phải trừng phạt người chịu trách nhiệm.
Lương Thần tất nhiên liên tục nói vâng, theo sau lại gọi điện thoại cho Bí thư Ủy ban Chính trị Pháp luật tỉnh Vương Mân, giọng điệu cung kính báo cáo kết quả đã xử lý. Nói là thông qua họp Đảng uỷ đã tiến hành phê bình nghiêm khắc Phó cục trưởng Hứa Phượng Anh, cũng đã cảnh cáo xử phạt người phụ trách Chi đội hình sự.
-Bí thư Vương, đồng chí Hứa Phượng Anh vừa mới được điều tới từ trung đoàn cảnh sát có vũ trang, đối với công tác Cục công an có chút không thích ứng. Lần này cũng là bởi vì sốt ruột lập công, đối với sự tình không suy xét chu toàn. Chuyện này tôi cũng có phần trách nhiệm, không quản lý tốt công tác trong Cục, không kịp thời phát hiện vấn đề, tôi xin ngài xử phạt. Vâng, vâng, vâng, tôi cam đoan với ngài, sau này sẽ không có sự tình như vậy phát sinh. Được, tạm biệt bí thư Vương!
Hứa Phượng Anh đứng ở cửa văn phòng, nhìn lưng người đàn ông vừa đặt điện thoại xuống hướng về mình, trong lòng không khỏi nổi lên một cảm giác ấm áp. Mình đã phạm phải lỗi lầm lớn như thế, chẳng những không có một câu trách cứ, ngược lại ở trước mặt lãnh đạo tỉnh còn dốc hết sức giải vây cho mình. Giống như đám người Bao Hoa từng nói, "Thủ trưởng tốt như vậy, có đốt đèn lồng cũng khó mà tìm"!
Gõ gõ vào cửa phòng đang mở, Hứa Phượng Anh đi thẳng vào, giao bản kiểm điểm đã viết xong đến tay Lương Thần. Lương Thần chỉ nhìn lướt qua thì đặt qua một bên. Nội dung kiểm điểm căn bản đều rập theo một khuôn. Kỳ thật nội dung cũng không quan trọng, quan trọng là một thái độ biết lỗi. Cho dù hắn không định xử phạt đối phương, nhưng hình thức này nên đi thì cần phải đi.
- Cục trưởng, lần này gây thêm phiền toái cho anh rồi.
Hứa Phượng Anh rất thành khẩn mà nói. Trong lòng vốn vẫn tồn tại một chút ấn tượng xấu về Lương Thần, vào lúc này sớm biến thành hư ảo.
-Chuyện qua rồi thì thôi!
Lương Thần vẫy vẫy tay, giọng điệu bình thản nói:
- Nhớ kỹ, không có lần sau nữa đâu.
- Tôi hiểu rồi.
Hứa Phượng Anh gật đầu nói. Trên mặt hiện lên một chút buồn bã và không cam lòng. Lần này truy bắt thất bại, Đào Triết Long khẳng định sẽ có cảnh giác, nếu chạy trốn ra tỉnh ngoài, thì lại càng ngoài tầm với của cô. Đồng thời cô cũng lo lắng hòa thượng sẽ bị Đào Triết Long đa nghi xảo quyệt nghi ngờ làm bại lộ thân phận, lúc đó sẽ bị giết hại giống như Cận Tiến Đinh.
Lương Thần đối với người phụ nữ xuất thân từ cảnh sát có vũ trang có rất nhiều thiện cảm. Hoặc là nói là một sự "tôn kính". Từ chỗ Khâu Lĩnh Mai có xem qua lý lịch của Hứa Phượng Anh. Trong những hàng chữ hắn biết được từ lúc nhập ngũ tới nay, người phụ nữ này đã bỏ ra hơn mười năm mồ hôi phấn đấu. Có thể nói một loạt hào quang thành tích lóa mắt của Hứa Phượng Anh hoàn toàn là dựa vào tài năng thật sự của bản thân, không có nửa phần giả tạo.
Trong lòng Lương Thần, đây là một nữ anh hùng làm cho người ta không thể không bội phục. Cũng vì lý do này mà Lương Thần đã đồng ý hành động vượt quyền của Hứa Phượng Anh, cũng như sau khi sự tình tiến triển đến suýt chút nữa không thể vãn hồi lại cố gắng hết sức giải vây cho đối phương.
Sau khi Hứa Phượng Anh rời khỏi, Lương Thần dựa lưng vào ghế bành ngẩn ngơ một lát. Đột nhiên, di động mà hắn đặt trên bàn làm việc vang lên, nhìn thoáng qua dãy số, Lương Thần trong lòng nhảy dựng lên, trong mơ hồ hắn ý thức được, việc phải tới cuối cùng cũng đã tới.
Nhận điện thoại, chợt nghe giọng nữ khóc lóc lo lắng truyền đến:
- Xin lỗi, xin lỗi, đều do chúng tôi không tốt, liên lụy đến anh.
- Đừng vội, từ từ nói, sao vậy? Ảnh chụp ư? Ở đâu?
Nghe giọng nói khóc nức nở nghẹn ngào của Bạch Băng, Lương Thần một tay cầm điện thoại, một tay kia rê chuột mở trang chủ Aina, theo sau lại mở trang QQaohu. Quả nhiên, trên chuyên đề thông tin giải trí của các trang web lớn, không hẹn mà cùng đăng tin tức bắt mắt, nữ minh tinh nổi tiếng Tô Mộng Nghiên, Bạch Băng cùng một người đàn ông thần bí ôm nhau thân thiết trong khách sạn.
"Tối qua, truyền thông Hoa Tinh ký hợp đồng với người mới, hai nữ minh tinh đang nổi là Tô Mộng Nghiên, Bạch Băng, tại khách sạn Thanh Hồ thành phố Cẩm Bình tỉnh Giang Nam đã cùng một người đàn ông thần bí ôm nhau thân thiết. Đã chứng thật người đàn ông đó chính là Cục trưởng công an thành phố Cẩm Bình Lương Thần. Vào ngày mười lăm, trong buổi biểu diễn ca múa nhạc quy mô lớn ở Giang Nam, anh đã từng hợp xướng cùng Tô Mộng Nghiên, Bạch Băng hai ca khúc. Theo một người quen biết tiết lộ, Chủ tịch công ty truyền thông Hoa Tinh chính là cậu vợ của Lương Thần. Sở dĩ Tô Mộng Nghiên, Bạch Băng được Hoa Tinh nâng đỡ là vì có quan hệ mật thiết với vị Cục trưởng công an trẻ nhất nước này.
Nghe đồn, từ một năm trước, Lương Thần cùng hai vị nữ minh tinh này đã có quan hệ mờ ám không bình thường! Tô Mộng Nghiên chia tay bạn trai cũ cũng có liên quan đến Lương Thần"
Tô Mộng Nghiên và Bạch Băng đều là thần tượng minh tinh nổi tiếng gần xa, bất kể đi đến chỗ nào đều là tiêu điểm chú ý của mọi tin tức giải trí, phương tiện truyền thông. Còn Lương Thần cũng là vì danh hiệu Cục trưởng công an trẻ tuổi nhất cả nước nên cũng liên tục bị giới truyền thông chú mục.
Thế là tin tức kết hợp tất cả lại cùng với ảnh chụp làm bằng chứng mới khiến cho hiệu ứng chấn động cực lớn đến thế.
Trong lúc Lương Thần điểm xem tin tức này, số lượt người xem đã vượt hơn con số một trăm ngàn.
Lương Thần nhìn qua loa những lời bình luận. Hoài nghi, châm chọc, cảm xúc, tán chuyện, bình luận, mắng chửi, bát nháo xà ngầu loại gì cũng có.
Còn có một người khẳng định chắc chắn kết quả kiểm định, đây chỉ là suy đoán! Đơn thuần chỉ là suy viễn mà ra.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.