Bị người đàn ông tấn công một cách mạnh mẽ giống như cuồng phong bão táp, đã qua mấy lần đỉnh điểm, cô gái không còn cả sức lực để rên rỉ nữa. Cô trợn tròn mắt thất thần, giống như một khúc gỗ bị động tùy ý người đàn ông trút ra. Chiếc giường lay động dữ dội. Mãi một lúc lâu sau người đàn ông phát ra một tiếng gầm nhẹ giống như dã thú, sự yên tĩnh trong căn phòng mới dần dần khôi phục.
Màn hình chiếc điện thoại di động để đầu giường bỗng bừng sáng, sau đó tiếng chuông vui tai truyền đến tai Vương Căng. Rời khỏi người cô gái, y không mặc quần áo mà trả lời điện thoại.
- Bất kể hiện giờ đang ở đâu, về nhà ngay lập tức cho cha!
Chỉ nói đúng một câu này thôi, đầu dây bên kia đã cúp máy. Vương Căng sợ run lên, vẻ khôi ngô trên gương mặt lập tức trở nên u ám.
- Anh sao vậy, Tiểu Căng?
Tiêu Tuệ thân thể bủn rủn, gắng gượng ngồi dậy. Khi người đàn ông này thô lỗ xé toang quần áo của cô, đi vào cơ thể của cô như mọi lần, cô cũng cảm thấy đối phương không đúng. Sự cuồng bạo của người đàn ông này, từ khi cô quen y đến nay cũng chưa từng thấy. Tuy cô không hiểu lắm chuyện thế sự, nhưng cũng biết, ở Cẩm Bình này, anh Tiểu Căng hoàn toàn xứng đáng được gọi là Thái tử, không ai dám làm trái ý của y.
- Tuệ Tuệ yêu quý, em cứ nghỉ ngơi cho tốt, anh ra ngoài có chút việc.
Trên khuôn mặt ngây thơ của cô gái vẫn còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-lo-tram-luan/1550747/chuong-481.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.