Nguồn: truyentop.netLương Thần sở dĩ có chút hối hận là bởi vì hôm nay lần đầu tiên hắn bị lửa giận chi phối mà đã tát phụ nữ. Nhưng càng nghĩ đến đối phương là con gái của Bí thư tỉnh ủy, hắn càng cảm thấy người phụ nữ này hết sức ngang ngược kiêu ngạo, đáng ghét vô cùng, nỗi tức giận trong lòng cũng tăng vọt. Cuối cùng không kìm được đã tát đối phương một cái.
Nghe người phụ nữ hỏi, Lương Thần cũng không trả lời một tiếng. Một cái bạt tai tung ra đã làm cho nỗi tức giận trong lòng hắn vơi đi phân nửa. Cho dù người phụ nữ này có đáng ghét thế nào thì chung quy vẫn là một người phụ nữ, sử dụng bạo lực với đối phương khiến hắn có cảm giác tội lỗi vô cùng. Nhưng việc đã xảy ra rồi, hối hận cũng vô ích. Sự việc hôm nay khó có thể cải thiện được. Hắn đã chuẩn bị tâm lý chờ cô tiểu thư nhà Bí thư Tỉnh ủy này làm trời long đất lở hoặc là khóc mếu om sòm.
Hồ Tịnh Tịnh bụm mặt, hai mắt nhìn chằm chằm vào người đàn ông ước chừng mười giây đồng hồ, sau đó mới bỏ tay ra. Trên gương mặt trắng mịn màng có thể thấy rõ dấu năm ngón tay đỏ tươi. Cô hít một hơi, vươn đầu lưỡi nhẹ nhàng liếm đi vệt máu nơi khóe môi. Không hề có bão tố nổi lên, ngược lại còn thong dong mở chiếc ví màu bạc cầm trên tay, lấy ra một chiếc gương nhỏ, cẩn thận xem xét phía bên gương mặt đang sưng đỏ của mình.
Tiếp đó, nhẹ giọng như tự nói với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-lo-tram-luan/1550739/chuong-473.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.