Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULLKhông phải chứ! Liên Hề Hề mở to mắt đẹp, không chớp mắt chăm chú nhìn màn hình ti vi. Có phải cô bấm sai kênh? Nhưng mà xem đi xem lại, góc trên bên phải màn hình rõ ràng hiển thị đài truyền hình Cẩm Bình!
- Tịch Nhược tỷ, chị véo em một cái đi!
Liên Hề Hề đưa cánh tay trắng nõn đến trước mặt chị họ, nghiêm túc nói
Liên Tịch Nhược đối với lời nói của em họ mắt điếc tai ngơ, chỉ ngơ ngác ngồi ở đó không nhúc nhích. Ảo giác? Không đúng, Lương Thần vốn nên ở Liêu Đông, làm sao có thể xuất hiện trên đài truyền hình Cẩm Bình! Nếu không, chàng trai xuất hiện trên ti vi trùng hợp cùng tên cùng họ với Lương Thần, lại trùng hợp có khuôn mặt vô cùng giống nhau, lại trùng hợp cùng làm nghề cảnh sát!
Một cơn đau nhói trên cánh tay làm cho Liên Tịch Nhược tỉnh lại từ trong mê man và kinh ngạc, nhìn vẻ mặt thư thái của em họ, ngơ ngác hỏi:
- Hề Hề, em làm gì vậy?
- Không phải nằm mơ!
Liên Hề Hề chứng minh được điều đó từ vẻ mặt đau đớn của chị họ. Con mắt linh động xoay chuyển, cầm di động đặt trên bàn trà ấn số điện thoại. Vài giây sau, điện thoại được kết nối, Liên Hề Hề với giọng ngọt ngào nói:
- Tuyết Phi tỷ, chị làm gì vậy? Em nhớ chị lắm! Ừ, thật đó! Em và Tịch Nhược tỷ đã đến Cẩm Bình, vừa thuê nhà, dọn dẹp xong! Tuyết Phi tỷ, em bảo cái này, vừa rồi ở trên đài tin
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-lo-tram-luan/1550723/chuong-457.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.