- Cục trưởng Kinh, cách làm này của anh có chút không thích hợp! Chúng tôi đi Phong Hà bắt người, cũng vì mau chóng phá án, đây là việc công, là liên quan đến ổn định xã hội…!
Lương Thần kiên nhẫn giải thích nói. Trương Mặc quy án hay không trực tiếp liên quan đến tốc độ phá án, dù gì cũng đã đến địa bàn của y, cho dù trong lòng vô cùng bất mãn, hắn cũng không thể tùy tiện không nể mặt, gây sự ầm ĩ với y.
- Phó cục trưởng Lương, đạo lý lớn thì đừng nói, lão Kinh tôi rõ hơn ai hết! Không phải vì phá án, thì ai lại ăn no vượt ranh giới bắt người? Phong Hà và Cẩm Bình là hàng xóm, những vụ án xảy ra ở Cẩm Bình trong hai năm gần , trong lòng tôi đều có tính toán! Lương lão đệ, trên đời này không có bữa trưa miễn phí, đến Phong Hà chỗ tôi bắt người, lợi ích có được trong đó, có phải nên có một phần của Phong Hà chúng tôi?
Trong điện thoại, âm điệu của vị cục trưởng Kinh đột nhiên giảm xuống vài phần, hơn nữa khẩu khí cũng từ cứng rắn chuyển sang ôn hòa, chỉ là trong ôn hòa, tràn đầy gian trá không thể che giấu.
Tên nhãi này! Lương Thần không biết mình nên tức giận hay cười đau khổ, xem như hắn nghe ra được, cục trưởng Kinh đánh một vòng lớn, mục đích là muốn chia chén canh trong vụ án này! Vừa rồi dùng từ sơn đại vương hình dung y, xem ra còn chưa đủ, tên nhãi này rõ ràng là bọn cướp thừa nước đục thả câu!
Lấy lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-lo-tram-luan/1550719/chuong-453.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.