Sáng sớm hôm sau, Lương Thần nhận được điện thoại của Lăng Tư Vũ, biết được đối phương đang vội ra bến xe đường dài, chuẩn bị về Liêu Dương trước, sau đó về Tây Phong. Lăng Tư Vũ lần nữa biểu thị sự cảm ơn tới đối phương, đồng thời như đùa giỡn mà nhắc tới chuyện nếu như có gặp khó khăn, nhất định sẽ không khách khí mà làm phiền hắn.
Buông điện thoại xuống, Lương Thần lắc đầu, những người phụ nữ giỏi giang như Lăng Tư Vũ và Lý Băng, chồng của họ lại không biết quý trọng, còn chơi trò đổi vợ gì đó, thực sự là một lũ mạt hạng ngu ngốc. Cũng là đàn ông, Lương Thần thực sự khó lý giải được tâm tính của hai kẻ mạt hạng kia.
Nhìn qua tập hồ sơ trên bàn, Lương Thần kéo tâm tư về với vụ án. Hắn trầm ngâm một lúc lâu, rồi nhấc điện thoại bàn ở trên bàn làm việc lên.
Sau khi Phó chi đội trưởng Lô Dũng nhận được điện thoại của Lương Thần, lập tức dùng tốc độ nhanh nhất phái đại đội cấp dưới xuất nhân viên cảnh sát ra. Trải qua cảnh tượng đêm qua, gã càng cảm nhận được sự mạnh mẽ khó dây vào của vị thủ trưởng trẻ tân nhiệm này. Không có Tam phần tam, sao dám lên đỉnh núi! Không có sự nắm bắt toàn diện, không có một hậu đài vững chắc, Phó cục trưởng Lương sao có thể không chút cố kỵ mà không nể tình nhau với Phó bí thư Cát chứ.
Hai chiếc xe cảnh sát đi ra khỏi cổng cục Công an thành phố. Sau khi tiến vào con đường lớn phồn hoa, thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-lo-tram-luan/1550713/chuong-447.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.