Nhìn thấy mảnh chăn mỏng manh quấn lại hiện lên hình người, Lương Thần lập tức nhận ra được Tề Vũ Nhu định cho hắn "ăn đồ ăn yêu thích nhất" chính là một người nào đó.
- Mau đi, không thì tôi kéo mạnh thì đứt ra đấy.
Bên tai hắn giọng nói hờn dỗi của cô gái vọng lại, trong tay cô gái cũng đang kéo nhanh "nhược điểm"của hắn, gần như khiến hắn không kìm nổi phải rên lên thành tiếng. Đương nhiên cảm giác này không phải là đau đớn mà là thực sự thoải mái.
Hắn vươn tay, cầm lấy một đầu góc khăn, nhẹ nhàng kéo ra, lập tức mọi thứ bên trong phơi bày ra hết trước mắt Lương Thần.
Dưới ánh sáng rực rỡ của ngọn đèn, một cơ thể sôi động khêu gợi đang nằm ngang trên giường, loã thể trong một tấm điều đỏ tươi quấn từ đầu đến chân, khe hở của mảnh điều bố màu đỏ lộ ra một mảnh da trắng toát, tương phản mãnh liệt với tấm vải quấn bên ngoài. Hai tay và hai chân giang rộng bốn góc giường, mồ hồi đang rịn ra trên chiếc trán trắng nõn, hai tròng mắt khép hờ, đôi môi đỏ mọng rên rỉ mời chào. Cô gái dường như đang trong trạng thái vô ý thức.
Mảnh điều bố đỏ tươi cũng không thể che phủ hết toàn bộ cơ thể cô gái, bộ ngực đầy đặn cô gái nhấp nhô theo nhịp thở, dường như chỉ chờ cơ hội sẽ phá tan mảnh bố trói buộc nhảy ra. Hai đùi bị tách ra hai bên làm cho người ta thấy rõ toàn bộ bên trong không sót thứ gì.
Mặc dù trước đó cũng có chuẩn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-lo-tram-luan/1550689/chuong-423.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.