Nguồn truyện: Truyện FULLNhìn thấy Tề Vũ Nhu bổ nhào vào trong lòng người thanh niên, Helen không khỏi giật mình. Cô thật sự hết chỗ nói với sự si tình mà Tề Vũ Nhu biểu hiện ra. Cô láng máng nhớ lại lời mà huấn luyện viên Tây Á đã từng nói với cô:
- Dù nói về phương diện nào thì Tiểu Nhu cũng đều là người ưu tú nhất, hoàn mỹ nhất trong số bảy người các cô. Có điều cô ấy cũng có một điểm yếu chí mạng, đó là chịu ảnh hưởng bởi văn hóa Phương Đông. Đại bộ phận tính cách của phụ nữ Phương Đông trong nội tâm đều tiềm ẩn thứ tình cảm phong phú và tinh tế, người như Tiểu Nhu bình thường thì nghiêm nghặt đóng kín cửa nội tâm, nhưng một khi đã bị ai đó mở ra rồi thì biểu hiện còn mãnh liệt hơn cả núi lửa. Gần như là kẻ si tình, mị tình đến mức mù quáng. Trong thế giới võ hiệp Trung Quốc từng miêu tả một cách tỉ mỉ về nghề sát thủ, trong đó có một câu, mà tôi cảm thấy vô cùng chuẩn xác, đó là sát thủ thì không thể có tình, có tình sẽ có vướng bận, có vướng bận thì sẽ bị kẻ khác lợi dụng nhược điểm. Một sát thủ tất cả vì tình, khuất phục tình thì không còn có thể là sát thủ được nữa.
Lời nói của người huấn luyện viên, Helen luôn bán tính bán nghi. Cô khó có thể tượng tượng nổi, cùng có sở trường ngụy trang như nhau, thói quen lợi dụng điểm yếu của người khác như nhau, thủ đoạn và tâm địa của Tề Vũ Nhu cũng tàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-lo-tram-luan/1550669/chuong-394.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.