- Hay là chúng ta đi tìm Lương Thần để nói chuyện?
Triệu Ngọc Phân trái lo phải nghĩ, cuối cùng ấp a ấp úng nói.
- Em còn mặt mũi mà gặp cậu ấy sao?
Chu Chí Phú trừng mắt giận dữ nhìn vợ:
- Lúc trước, em đã nói như cự tuyệt với cậu ấy trong điện thoại. Hơn nữa, còn buộc con gái mình tỏ thái độ dứt khoát với Tiểu Thần. Hiện tại, thấy người sang thì lại bắt quàng làm họ. Em không sợ người ta khinh thường cho à?
- Nếu vậy thì anh nói làm sao bây giờ?
Nếu bình thường, chắc chắc Triệu Ngọc Phân tuyệt đối không tha thứ cho việc chồng trừng mắt với mình. Nhưng bây giờ, bà chỉ biết vâng lời mà hỏi xin ý kiến của chồng. Bình thường trong nhà có chuyện thì bà là người định đoạt. Nhưng trong thời khắc mấu chốt này, phải có sự hỗ trợ của bàn tay người đàn ông trong gia đình.
- Làm sao bây giờ hả? Trễ rồi!
Chu Chí Phú tức giận nói:
- Lúc trước anh đã nói em phải suy xét quyết định của mình nhưng em đã không nghe. Hiện tại hối hận rồi phải không? Được rồi, đừng suy nghĩ chuyện không đâu nữa, toàn lực thúc đẩy chuyện của con gái và Lý Dương mới là đúng đắn. Đừng để chuyện này cũng thành công dã tràng.
- Chẳng lẽ em không biết trong lòng con khó chịu sao?
Triệu Ngọc Phân vẻ mặt đau khổ nói:
- Nếu điều kiện tương đương thì đương nhiên em đã đồng ý cho con quen người mà nó thích rồi.
- Hiện tại thì nói cái gì cũng đã muộn rồi! Ôi!
Chu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-lo-tram-luan/1550315/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.