Chương trước
Chương sau
Hiện trong thời gian ngắn công khai phát hành cổ phiếu là không thể nữa, sách lược cấp tiến cũng như thuốc kích thích hết tác dụng, Hải Túc trở nên vô cùng yếu ớt, đừng nói giữ lấy thành quả hiện tại, mà khả năng bị đành về nguyên hình cũng có.

Tốc chiến tốc thắng không thành, phải giằng co lâu dài rồi, một mặt phải đảm bảo an toàn cho khoản đầu tư gần 2 tỷ vào Hải Túc, một mặt đợi thời cơ nghịch chuyển mới công khai phát hành cổ phiếu, hiện giờ phải tiến hành điều chỉnh mang tính căn bản về phương châm kinh doanh của khu sản nghiệp phần mềm, quán nét Sáng Vực và 8818.

Vương Hải Túc biết ở trong mắt Nghiêm Văn Giới, mình không phải là nhân tuyển thích hợp, có lẽ Nghiêm Văn Giới cần một người đứng ra nhận trách nhiệm về việc giá cổ phiếu liên tục tụt giảm, hắn lại là nhân tuyển thích hợp.

Quyền khống chế Hải Túc không nằm trong tay hắn, hắn chỉ là một tổng giám đốc trên danh nghĩa thôi, né tránh ánh mắt của Nghiêm Văn Giới, cúi đầu nhìn xuống mũi giày, không biết có nên chủ động nộp đơn từ chức không, lòng thầm mong suy đoán không phải như thế.

- Để tôi suy nghĩ thêm đã, trước khi định ra sách lược kinh doanh mới, tầng quản lý của Hải Túc cần điều chỉnh trước, tôi tới làm chủ tịch hội đồng quản trị, Kỳ Tuấn làm tổng giám đốc, không có vấn đề gì chứ? Nghiêm Văn Giới chuyển tầm mắt khỏi Vương Hải Túc, trực tiếp thương lượng với Lâm Tuyết: - Chuyện kiến thiết Samsung Hoành Tâm tạm thời hoãn lại, chuyện này chúng ta không gấp được, sản nghiệp phần mềm và nghiệp vụ quán nét thạm thời còn ổn định, quan trọng là 8818 phải mau chóng điều chỉnh.

Nghiêm Văn Giới điều chỉnh nhân sự Hải Túc mà hoàn toàn không để ý tới ý kiến của hắn, làm Vương Hải Túc rất xuống tinh thần, nếu bị đá sang một bên, cho dù trong tay có 1% cổ phiếu pháp nhân của Hải Túc, hắn cũng chẳng là cái gì.

Vương Hải Túc lấy dũng khí ngẩng đầu lên muốn tranh thủ cho bản thân, đúng lúc Nghiêm Văn Giới nhìn sang: - Anh sang hiệp trợ Văn Tín phụ trách sự vụ ở quán nét, thế nào?

- Vâng. Vương Hải Túc gật đầu, mất hết dũng khí, chẳng nói gì nữa.

Lưu Kỳ Tuấn lấy trong cặp ra một chồng tài liệu: - Đây là một số suy nghĩ về nghiệp vụ Hải Túc mà tôi soạn ra mấy ngày qua, hi vọng có thể gợi mở cho mọi người...

Chuyện này hôm nay thì ra sớm đã được quyết định từ mấy ngày trước, Vương Hải Túc liếc nhìn Lâm Tuyết, Lâm Tuyết quay mặt nhìn ra hồ, không biết cô ta nghĩ gì trong đầu.

Vương Hải Túc nhận lấy văn kiện, thôi thì đành làm từ nghiệp vụ quán nét lên vậy.

Liên Thông phát triển quán nét ở Kiến Nghiệp với tốc độ cực nhanh, trừ 6 điển truy cập lớn trực tiếp kinh doanh, còn chiêu mộ rất nhiều quán nét khác tham gia liên minh, từ khi quán nét đầu tiên ở ngõ Học Phủ khai trương đầu tháng 5 cho tới nay, tổng số máy lên mạng của Liên Thông ở Kiến nghiệp đã lên trên 2 vạn chiếc.

Vậy là sản nghiệp quán nét ở Kiến Nghiệp đạt tới 15 vạn máy, thế nhưng cùng thời gian này năm ngoái con số chỉ bằng 40% hiện tại.

Đối diện với quán nét nhỏ mọc lên như nấm sau mưa, cùng với đối thủ cạnh tranh lớn như Liên Thông, quán nét Sáng Vực không thể đảm bảo giá lên mạng ban đầu, không gian lợi nhuận cũng bị sụt giảm mạnh.

Mặc dù vẫn có thể giữ được tỉ lệ lợi nhuận tương đối cao, nhưng chênh lệch quá xa so với dự kiến, chuẩn xác mà nói những người ở đây đều ý thức được vấn đề như điều kiện tiến vào sản nghiệp thấp, cạnh tranh kịch liệt sau này; cái gọi là dự kiến chẳng qua là cái bẫy dụ nhà đầu tư vào thôi, hiện giờ ngay bọn chúng cũng lún một chân vào rồi.

Ban đầu bọn chúng gửi hi vọng vào Hồ Tôn Khánh có thể đốc thúc thành phố mong chóng đưa ra tiêu chuẩn nhằm nâng cao hạn chế tiến vào sản nghiệp này, đồng thời đóng cửa một số quán nét vừa và nhỏ tư chất thấp, hạn chế cạnh tranh. Không ngờ Liên Thông chen vào, còn trực tiếp chiêu an quán nét vừa và nhỏ kia, nhanh chóng khuếch trương.

Cho dù thành phố Kiến Nghiệp có đưa ra chính sách nghiêm ngặt thì cũng chỉ hỗ trợ Liên Thông mở rộng, Sáng Vực hưởng lợi rất ít.

Trong văn kiện của Lưu Kỳ Tuấn đề xuất tạm thời hoãn kế hoạch mở rộng quán nét với chi phí cao, củng cố thành quả hiện có, đây là việc chẳng đặng đừng.

Đem so với khu sản nghiệp phần mềm, thương mại điện tử, nghiệp vụ quán nét không phức tạp, Vương Hải Túc không có ý kiến gì về việc này, chỉ cần không bị đá quá một bên là được, vả lại trước kia chính hắn đề xuất thu mua quán nét Sáng Vực.

Bị hoàn cảnh trong nước hạn chế, không có dã tâm và đầu tư cực lớn như Cẩm Hồ, sản nghiệp phần mềm chẳng làm nổi trò trống gì, khối nghiệp vụ này chỉ là cái cớ cho Tinh Điển vơ đất khai phát thương nghiệp kiếm lợi mà thôi.

Mấy năm qua khu vực Yến Quy Hồ phát triển cực nhanh, khiến vị trị của khu sản nghiệp phần mềm trở nên vô cùng ưu việt, khai phát địa ốc thương nghiệp có lợi nhuận khá cao, đó là nguyên nhân chủ yếu Hải Túc có được thành tựu tốt trong hai năm qua. Chỉ có điều khu vực này đã khai thác gần hết, mà khu sản nghiệp phần mềm ở Kim Sơn, Văn Chu đều là ngoại ô cách xa thành phố, phát triển trì trệ, không thể lập tức khai phát thương nghiệp, chẳng nhưng không thể yên tâm tích trữ đất, còn lo địa phương gây áp lực đòi lại đất.

Bên phía Văn Chu có Nghiêm gia không cần lo chuyện bị thu lại đất, nhưng phía Kim Sơn thì hoàn toàn không được, từ Từ Học Bình, Lương Vĩ Pháp, Đường Học Khiêm trên tỉnh tới Triệu Hữu Luân ở thành phố cũng nhìn chằm chằm vào, chỉ cần trong thời gian quy định không khai phát đủ diện tích theo tiêu chuẩn, có thể bị phía Kim Sơn thu lại đất bất kỳ lúc nào.

Vương Hải Túc đoán đám Nghiêm Văn Giới đã chuẩn bị cho việc này rồi.

Hiện quan trọng nhất là điều chỉnh 8818, nó đúng là cái động hút tiền không đáy.

Do mô hình thành công của Amazon, Ebay vào năm 98 - 99, kinh tế internet thành điểm nóng trong điểm nóng, 8818 cũng được phát triển như sản nghiệp hạch tâm nhất của Hải Túc.

Cho dù 8818 chiếm thị phần thương mại điện tử số một trong nước, nhưng tổng lượng thị trường năm 99 mới thưa tới 200 triệu đồng, mà vì kích thích sự phát triển của 8818 cùng với quảng cáo rầm rộ, một năm qua 8818 hao tống vô số tài chính, ban đầu ném vào đó 600 triệu, hiện giờ chỉ còn lại 160 triệu. Cho dù hiện giờ có điều chỉnh sách lược không mở rộng nữa, muốn duy trì quy mô hiện nay thì cũng phải ném đống tiền vào đó, 160 triệu chắc đủ cầm cự tới giớ này năm sau.

Giờ quay đầu nhìn lại, nếu trước kia tiếp nhận giá mua lại mà Amazon đưa ra thì tốt rồi, sau khi bị Hải Túc từ chối, Amazon chuyển sang mua Liên Thương web site thương mại xếp thứ 2 ở trong nước với giá 40 triệu USD. Mặc dù chỉ số Nasdaq sụt giảm làm cổ phiếu của Amazon cũng mất giá không ít, nhưng thực lực tài chính của Amazon hùng hậu, vào trung tuần tháng 8, khi thương mại điện tử bị đả kích nghiêm trọng nhất, Amazon vẫn đầu tư vào Liên Thương 80 triệu USD, dùng hoàn thiện hệ thống kho hàng và phân phối, đồng thời tiến hành mở rộng quy mô lớn.

Vương Hải Túc thấy trong báo cáo của Lưu Kỳ Tuấn không nhắc tới việc điều chỉnh 8818, nhìn Trương Văn Tín, người chấp hành nghiệp vụ của 8818.

Trương Văn Tín có thói quen cầm bút bi xoay trong tay, nói: - 8818 phải thu hẹp kế hoạch mở rộng quảng cáo vốn có, thị phần tới cuối năm có khả năng sẽ bị Liên Thương vượt qua... Nhưng chúng ta nên chú ý tới động tĩnh gần đây của Trác Vực.

- Thế à? Nghiêm Văn Giới nhìn sang phía Trương Văn Tín:

Tuy nói Trác Vực là web site xếp thứ 4 trong thị trường thương mại điện tử trong nước, nhưng thị phần không thể đem so sánh với 8818 thứ nhất và Liên Thương đứng thứ hai. Có điều đứng sau lưng Trác Vực là Cẩm Hồ, riêng điều này thôi đã đủ phải coi trọng.

Hoạt động lớn nhất của Trác Vực hiện này là được Côn Đằng Online và Sáng Vực Đông Hải đầu tư thêm 8 triệu USD, so với Amazon đầu tư vào Liên Thương thì chẳng là cái gì.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.