Chương trước
Chương sau
- Nửa tiếng nữa các TTCK chủ yếu của Châu Âu sẽ mở cửa giao dịch, tiếp đó là TTCK Bắc Mỹ, nếu tối nay Âu Mỹ không có tin tức gì nghịch chuyển, ngay mai lượng bán ra sẽ càng khủng khiếp. Lưu Kỳ Tuấn phân tích, hắn đã liên tục 40 tiếng không ngủ, mắt đầy tơ máu, giọng khàn khàn: - Hiện chúng ta chỉ có thể dùng 500 triệu, không có dư luận phối hợp, chỉ e khó mà hóa giải được.

Vương Hải Túc hỏi vội: - Ngày mai vẫn án binh bất động à?

Lâm Tuyết bĩu môi ghét bỏ, đến cô ta còn hiểu, Vương Hải Túc lại hỏi thừa một câu, nếu ném cả 500 triệu này vào, về sau sẽ hoàn toàn bị động, muốn tạo ra không khí dư luận có lợi cũng không thể cưỡng ép, ngày mai lượng bán ra vẫn mạnh chỉ còn cách bỏ mặc. - Qua ngày mai là kỳ nghỉ dài mùng 1 tháng 5, chứng khoán Thượng Hải tổng cộng nghỉ 9 ngày, TTCK Âu Mỹ có dữ dội tới đâu cũng có thể thở một hơi rồi. Lưu Kỳ Tuấn chẳng thèm để ý tới câu hỏi của Vương Hải Túc: - Chúng ta phải lợi dụng tốt 9 ngày này.

- Ừm, bên này giao cho các anh, tối tôi tới Bắc Kinh. Nghiêm Văn Giới quyết định: - Cho dù không thể nghịch chuyển được dư luận, cục phải quấy đục nước lên, các nhà tinh tế học có khả năng này đại đa số ở Bắc Kinh, tôi phải bái phỏng từng người một, không muốn thấy thế cục xấu đi không phải chỉ có một mình chúng ta, còn bên Chứng khoán Tinh Hà, phó thác cho giám đốc Lâm.

- Cũng chỉ còn 20 ngày nữa, tôi sẽ theo sát bọn họ. Lâm Tuyết gật đầu:

Lưu Kỳ Tuấn lại hỏi thêm: - Có nên chuẩn bị thêm nhiều tài chính nữa không?

Vương Hải Túc nghe thế quay sang nhìn Nghiêm Văn Giới, thấy hắn chống cằm suy nghĩ là biết chưa có tính toán kỹ, không nói những câu làm người ta ghét nữa.

Cho tới khi cuộc họp kết thúc Vương Hải Túc mới chú ý thấy có mấy cuộc gọi lỡ, đều do Hồ Kim Tinh gọi, đợi đám Nghiêm Văn Giới, Lâm Tuyết rời tổng bộ hết mới về văn phòng gọi điện lại, sau đó lái xe tới ngõ Học Phủ tìm Hồ Kim Tinh.

Dù sao về danh nghĩa Vương Hải Túc là tổng giám đốc Hải Túc, không thể hơi chút là chạy sang quán nét sáng vực, định tới quán cà phê đối diện gặp mặt Hồ Kim Tinh, Trần Dũng, bọn chúng ngồi tầng hai.

- Ngày mai thế nào? Nếu lại một vụ tụt giảm cho tới khi đóng cửa, tiền đảm bảo anh cho chúng tôi vay sẽ mất hết cả. Trần Dũng lo lắng nói: - Lúc đó chúng tôi chỉ có cách nhảy xuống Tiểu Giang đền cho anh.

Hồ Kim Tinh trấn tĩnh hơn một chút, nói trắng ra là hắn liên hợp với Trần Dũng chỉ kiếm thêm chút thu nhập, dù có chút tổn thất cũng có thể chịu được.

Trước kia thành lập khu sản nghiệp phần mềm, chú hắn lấy dánh nghĩa của hắn nắm tỉ lệ cổ phần tương đối ở Hải Túc, Hải Túc mượn xác lên TTCK, tránh bại lộ, cổ phần của hắn đều chuyển cho đầu tư Hoành Tín, trừ khoản lớn ngoại tệ ở tài khoản nước ngoài, Nghiêm Văn Giới còn cho hắn vào Hải Túc làm việc, hứa lấy danh nghĩa cổ phần khích lệ chia cổ phiếu cá nhân cho hắn.

Cho dù tương lai có trăm triệu để tiêu, nhưng hiện già túi hơi rỗng, Hồ Kim Tĩnh mới lôi kéo Trần Dũng kiếm thêm chút ít ở cổ phiếu Hải Túc, một mặt không ngờ cổ phiếu Hải Túc được Hoành Tín đẩy cao lên như thế, cảm thấy trước kia được phân phối ít có hơi lỗ, nên mới định kiếm từ bên ngoài, hiện có tổn thất cũng chỉ hơi xót thôi, hiện hắn không cho rằng lỗ vài triệu là tổn thất gì.

Trần Dũng thì đem hết hi vọng làm giàu gửi gắm vào đó, trong lòng sốt ruột, nếu ngày mai lại thế nữa, bọn chúng có muốn bán tống bán tháo đi cũng chẳng được.

Kế hoạch ngày mai đã được xác định rồi, Vương Hải Túc chẳng biết phải an tủi Trần Dũng ra sao, nếu chẳng phải cha Trần Dũng còn có chút tác dụng, hắn cũng chẳng buồn an ủi: - Thị trường Châu Âu sắp mở cửa giao dịch rồi, nói không chừng có tin tức tốt lành truyền tới, chỉ số Nasdaq sụt giảm mạnh hai ngày liên tiếp rồi, chắc phải kìm lại một chút. Cho dù ngày mai tình hình không lạc quan, kỳ nghỉ dài 9 ngày, thế cục sẽ hòa hoãn lại. Di động tít tít vài tiếng, có tin nhắn gửi tới, phòng đầu tư thông báo, TTCK chủ yếu của Châu Âu đã mở cửa giao dịch, mạng cổ phiếu công nghệ mây đen bao phủ, có xu thế rơi vào vòng tuần hoàn ác tính, đà sụt giảm còn dữ dội hơn hôm qua.

Vương Hải Túc ăn cơm tối với đám Trần Dũng ở ngõ Học Phủ, tối còn về trực ở tổng bộ, TTCK Bắc Mỹ mở cửa, thế nào cũng cho người ta chút hi vọng, nhưng chỉ số Nasdaq chẳng có dấu hiệu phục hồi nào, tiếp tục sụt giảm.

Cổ phiếu internet lần nữa thành khu vực thiệt hại nặng.

Tầng quản lý Côn Đằng Online và Quỹ đầu tư Vườn Sồi đều công bố kế hoạch không giảm cổ phần chỉ khiến nó giảm ít hơn cổ phiếu nó, dù sao những nhà đầu tư mạo hiểm như Cao Thịnh, HSBC trước kia đầu tư vào Côn Đằng Online lúc này đều tranh nhau bỏ chạy. Ai cũng hâm mộ ESS bốn tháng trước kiên quyết bán đi hàng chục vạn cổ phiếu Côn Đằng Online, nếu không cùng bỏ chạy vào lúc này, giá cổ phiếu của Côn Đằng Onlien sẽ càng thảm.

Trong ba ngày, chỉ số Nasdaq mất điểm thê thảm, hơn 500 tỷ USD bốc hơi, kinh khủng hơn cả cơn bão tài chính ĐNÁ, cơn bão tài chinh ĐNÁ còn có nửa năm ủ bệnh, còn chỉ sổ Nasdaq gần như đổ sập trong một đêm. Nhìn bề ngoài nguyên nhân là quan tòa Thomas lỡ miệng tuyên bố với truyền thông làm cổ phiếu Microsoft từ lên thành xuống.

Ttck Châu Á, bao gồm cả chứng khoán Thượng Hải, cổ phiếu internet tiếp tục trọng thương, vừa mở cửa giao dịch cổ phiếu Hải Túc đã bị bán ra 1 tỷ, tới giới hạn luôn.

Trần Dũng khóc không ra nước mắt, từ lãi 2 triệu tới lỗ 4 triệu chỉ trong 2 ngày.

11 tháng trước, hắn lợi dụng tin tức ngầm kiếm chác từ cổ phiếu Hải Túc còn chưa được 1 triệu, lại tiêu sạch rồi, lần này muốn chơi lớn, tiền đảm bảo là do đi vay, vốn tới gấp cả chục lần.

Khoản vay lãi suất cao lại lấy danh nghĩa cha hắn ra ngoài lừa đảo, tất nhiên có cả đống người dám đem tiền cho hắn vay, kết quả vay được 30 triệu, định kiếm lãi khoảng 10 triệu, hắn và Hồ Kim Tinh cưa đôi 50/50, ai ngờ nguy cơ nói tới là tới, căn bản không cho thương lượng.

Điều duy nhất làm hắn thấy được an ủi là hơn một tỷ đăng ký bán ra kia bị áp lại, bọn chúng còn cơ hội xoay chuyển, Hoành Tín nhất định sẽ có hành động, Trần Dũng thậm chí định bảo Hồ Kim Tinh nhờ Hồ Tôn Khánh ra mặt can thiệp, nếu không bọn chúng không còn cơ hội nào.

Số tiền đảm bảo trừ Vương Hải Túc cho bọn chúng vay, còn lại đều do hắn vay, Trần Dũng lúc này sợ Hồ Kim Tinh trở mặt không nhận, ngồi trong phòng giám đốc nửa ngày không thấy Hồ Kim Tinh lộ mặt, không biết chạy đi đâu rồi.

Có một số lạ gọi tới, Trần Dũng nhận máy.

- Trần Dũng à, cậu khẳng định cổ phiếu Hải Túc sẽ tăng vọt, vì sao lại xuống hai ngày rồi? Tôi cũng biết chuyện này không vội được, chỉ gọi điện hỏi chút thôi. Còn nữa, chú Vương hiện hơi thiếu tiền, 5 vạn cho cậu vay trả lại sớm cho tôi được không, tôi không cần lãi suất nữa đâu.

- Mới xuống có hai ngày mà chú Vương đã sợ rồi à? Không đuổi những phần tử không kiên định đi, đợi tới lúc tăng trở lại, bọn chúng sẽ thành lực cản, có vài lời tôi không thể nói quá kỹ. Tiền đều ném cở vào rồi, chú Vương dù không muốn lãi, tôi cũng chẳng thể biến ra tiền trả chú. Bất kể chú tin hay không, qua kỳ nghỉ lễ Lao Động sẽ tăng trở lại, hiện tôi có thể nói với chú, tối nay sẽ có nhân vật trọng yếu đứng ra chống đỡ cho cổ phiếu internet. Trần Dũng dập điện thoại, nhìn mũi tên đỏ đi xuống mãi trên màn hình, bực bội cần chén trà lên ném vỡ màn hình,

Đúng lúc Hồ Kim Tinh đi vào, giật nảy mình: - Mày làm cái gì thế?

- Chả làm gì cả, nhìn bực mình ném thôi. Nửa ngày trời mày đi đâu thế? Trần Dũng sẵng giọng hỏi:
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.