Chương trước
Chương sau
Thôi Quốc Hằng cả đêm ngủ không được ngon, ông ta biết có rất nhiều giáo viên, sinh viên trong trường đã tới bệnh viện.

Rất nhiều người liên quan tới chuyên án 516 chỉ bị lui về tuyến hai, một số người dính dáng không sâu còn tiếp tục hoạt động ở học giới, chính giới, hiện giờ không phải là lúc giải mã chân tướng chuyên án 516.

Bỏ đi những thứ xấu xa sau lưng, trong lòng giáo viên sinh viên Đh Đông Hải thì Chu Cẩn Tỳ có thanh danh khá cao, đây chính là căn nguyên của rắc rối. Những giáo viên sinh viên kia nhất định yêu cầu trường ra mặt tổ chức lễ truy điệu cho Chu Cẩn Tỳ, trường ngăn cản, ắt sẽ làm khiến bọn họ phản ứng.

Thôi Quốc Hằng tạm thời không thể phán đoán chuyện này sẽ có ảnh hưởng xấu gì với Trương Khác, chỉ là sau khi liên lạc với Phó Tuấn, không thấy Trương Khác ở Kim Sơn nói gì.

Thôi Quốc Hằng từ sáng sớm đã tới trường, rất nhiều giáo viên, giáo sư đều đang bàn tán chuyện Chu Cẩn Tỳ qua đời ngày hôm qua.

Chu Cẩn Tỳ hai lần ngất xỉu, cuối cùng hôn mê, lần đầu là do bị Trương Khác mắng chửi trên giảng đường gây ra, mặc dù quan điểm khi ấy Chu Cẩn Tỳ công khai tuyên truyền đã được chứng minh là sai lầm, nhưng ấn tượng của mọi người là ông ta chỉ có chút sai lầm về học thuật, thêm vào mọi người đều có lòng đồng tình với người đã chết. Cho nên 10 người thì hết 9 là chỉ trích Trương Khác quá khắc bạc ngông cuồng, nói không chừng bên trong đó cũng mang lòng thỏ chết cáo thương, cùng chung kẻ thù, có bao nhiên giáo sư ở Trung Quốc có thể thản nhiên tiếp nhận phản bác của học sinh.

Mặc dù Trương Khác chưa chắc đã để ý tới chuyện này, mặc dù chuyện này khó tạo thành ảnh hưởng thực chất với Trương Khác, nhưng Thôi Quốc Hằng thấy không nên để tâm tình này tiếp tục lan đi.

Thôi Quốc Hằng tới văn phòng của Lý Hồng Minh, đem lo lắng giãi bày với ông.

Lý Hồng Minh suy nghĩ một lúc rồi nói: - Chiếu cố danh dự của người chết cũng không thể để chân tướng lập lờ! Ai quá khích có thể đem một phần chân tướng nói cho họ.

Thôi Quốc Hằng nghĩ xử lý như thế cũng tốt, tiết lộ miệng không tính là công khai chân tướng.

~~~~~~o0o~~~~~~~~~~~~~~

Tạ Hán Tĩnh tới Kiến Nghiệp, nhưng không tới bệnh viện mà tới tổng bộ của Hải Thái.

Tạ Ý cũng vừa từ bệnh viện về.

- Đêm hôm qua có rất đông giáo viên sinh viên Đh Đông Hải tới bệnh viện. Tạ Ý chải lại mái tóc rối vì cả đêm không ngủ: - Chẳng biết ai kịp thời truyền tin ra ngoài như thế, liệu có phải là người Cẩm Hồ không?

- Trương Khác nếu không muốn ông ta được yên đã chẳng cho ông ta được ngủ trong bệnh viện bình yên như thế. Tạ Hán Tĩnh lắc đầu: - Kẻ muốn giở trò nhiều lắm.

- Vâng, con hiểu. Tạ Ý cũng chỉ biết chuyên án 516 dính líu rất rộng, nhưng người bị xử lý không nhiều, rất nhiều kẻ đang sống phây phây, những kẻ này đương nhiên hi vọng Chu Cẩn Tỳ chết trong lặng lẽ, nhưng trước khi tắt thở Chu Cẩn Tỳ có tỉnh lại một lúc, điều này ít nhiều làm vài kẻ không yên tâm ròi. Điều tra lại chuyên án 516 là không thể, làm lớn chuyện lớn là biết trước khi chết Chu Cẩn Tỳ có nói gì không, ít nhất cũng được an tâm.

Tạ Ý lắc đầu cười: - Sáng nay giáo viên sinh viên chạy tới bệnh viện càng đông, còn có một số từng là học sinh của ông ta, nghe được tin tức gọi điện tới hỏi thăm, còn người ở vùng ngoài chạy tới. Những kẻ này cảm thấy bất công vì đãi ngộ mà ông ta nhận được sau khi hôn mê, lãnh đạo trường lại không tới điều tang, càng làm bọn chúng phẫn nộ, tự phát thành lập ban tang lễ, bên nhà họ Chu mặc dù càng muốn chuyện lắng xuống, nhưng người ta lại nghi họ bị áp lực của trường học... Đây thực sự là có khổ không nói được lên lời.

- Ông ta muốn giữ được thanh danh chỉ e là khó rồi. Tạ Kiếm Nam lạnh nhạt nói: - Một số người sẽ không chấp nhận có kẻ hất hết nước bẩn lên người Trương Khác đâu, có khi Đh Đông Hải sẽ ra mặt tiết lộ chân tướng. Địa vị Trương Khác giờ đâu phải tầm thường, không ít người phải nhìn sắc mặt y làm việc, ai chẳng sợ tên tiểu sát tinh này nổi giận, tới lúc đó có trời mới biết y dám làm cái gì.

~~~~~~~~~~~~~o0o~~~~~~~~~~~~~

Những giáo sư thường ngày qua lại mật thiết với Chu Cẩn Tỳ cùng với học sinh có thành tựu đắc ý của ông ta hợp nhau lại tổ chức ban tang lễ.

Vợ Chu Cẩn Tỳ thái độ lung lay không ngừng, bà ta cũng hi vọng chuyện này làm lớn lên, có khi lại đính chính lại thanh danh của chồng, cho dù là giả dối, ai mà hi vọng chồng chết không rõ ràng. Trong lòng cũng oán hận Chu Cẩn Du, Tạ Hán Minh, nếu chẳng phải khi xưa đám người đó quyết định bỏ chữa trị, ít nhất có thể giữ người còn sống.

Mọi người tích cực quyên tiền tổ chức tang lễ, lên hệ nhà khách Tấn Nghi đưa thi thể qua đó, cả đám tích cực thảo luận tổ chức tang lễ.

Đương nhiên chuyện đầu tiên ban tang lễ muốn làm là đòi lại công đạo, không có trường ra mặt, lễ truy điệu dù sao cũng không thanh bạch, gần 20 người ngồi xe rầm rộ kéo tới trường, chặn Thôi Quốc Hằng ở văn phòng.

Thôi Quốc Hằng sớm có chuẩn bị, bảo bọn họ chọn ra 5 đại biểu vào văn phòng của ông ta, nửa tiếng sau 5 người này đi ra thở dài lắc đầu, không chịu nói gì, chỉ yêu cầu ban tang lễ không tham dự tang lễ gì nữa.

Mọi người đâu phải là ngốc, cho nên ban tang lễ tan rã.

Thế giới này luôn có những người cực kỳ tò mò, cũng chẳng thiếu người không giữ được miệng. Hơn nữa Chu Cẩn Tỳ nằm viện không phải là không có những lời nghi ngờ, một số chuyện trải qua nghệ thuật truyền miệng, cái chết của Chu Cẩn Tỳ thành đáng đời, thậm chí những chuyện không hay ho của Chu Cẩn Tỳ bị người ta lục lọi ra tuyên dương.

Tang lễ biến thành trò hề, tới hoàng hôn chỉ lác đác vài ba người còn ở lại nhà khách Tấn Nghi, kinh phí gom góp tổ chức tang lễ cũng không biết bị ai cuỗm mất rồi.

Tạ Kiếm Nam nhìn khung cảnh thê lương không biết phải nói gì, vốn chỉ định lặng lẽ hỏa táng, đem tro cốt về Tân Thái hỏa táng là xong, nào ngờ thành ra thế này, rốt cuộc là kẻ nào đã loan tin ra ngoài?

Phía trường học chỉ còn cách trở mặt, sau khi giải tán được ban tang lễ hung hăng, chính thức phải người tới, yêu cầu trong thời gian ngắn thu lại nhà ở của Chu Cẩn Tỳ.

Tạ Kiếm Nam cũng chẳng có hơi sức tranh cãi với Đh Đông Hải, nếu mợ hắn muốn ở lại Kiến Nghiệp, hắn bỏ tiền ra mua nhà cho là được, cùng lắm mới về Tân Thái. Hắn thấy mẹ mình không còn thần khí như thời làm bí thư thành ủy Kim Sơn, một năm qua già đi rất nhanh.

Vì tang lễ, Tạ Kiếm Nam tốn mất ba ngày ở Kiến Nghiệp, hắn biết trong ba ngày này đám Trì Tá Tú Tàng, Nghiêm Văn Giới, Lý Tại Thù đều ở lại Kiến Nghiệp, không biết bọn họ đã bàn được kế sách tốt nào đối phó với Cẩm Hồ chưa, qua tang lễ này, Tạ Kiếm Nam càng chẳng còn hứng thú mật mưu đối phó với Cẩm Hồ.

Trước khi Tạ Kiếm Nam rời khỏi Kiến Nghiệp, Cao Khoa Khoa Vương, Liên Tín chính thức đưa ra di động tầm thấp với kỹ thuật của ESS, hắn còn đặc biệt tới chuỗi cửa hàng của Hải Thái, mua hai chiếc di động mới.

Mặc dù không biết khi nào Cẩm Hồ đưa ra di động tầm thấp tương tự, nhưng từ hai chiếc di động này, hắn đã nhìn thấy Cẩm Hồ đi lên ngôi báu của di động tầm trung và thấp rồi.

Thị trường tầm trung và thấp, khi kỹ thuật không còn là chướng ngại, chi phí chế tạo sẽ thành nhân tố cạnh tranh quan trọng, ở thị trường tầm cao, chi phí chế tạo không quá quan trọng, nhưng cũng là nhân tốt đáng cân nhắc, kỹ thuật, hệ thống chế tạo của Cẩm Hồ ngày càng hoàn thiện rồi, sẽ phát huy được uy lực khó tưởng tượng được.

Samsung vội vã chuyển một phần sản lượng tinh viên sang Trung Quốc, tựa hồ cũng ý thức được điều này.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.