Chỉ có điều Trương Khác ở trong phòng nên mọi người ngại không thảo luận, nhìn Diệp Tiểu Đông nhận điện thoại xong kéo Trương Khác và Đỗ Phi ra ngoài, Đổng Dược Hoa quay đầu sang nói với Tần Cương: - Cái tên Hồ Nhuận gì đó xếp hạng 100 phú hào Trung Quốc, tính toán người giàu nhất Trung Quốc có 12 tỷ, hình như tầm mắt hơi hạn hẹp, kiến thức hơi nông thì phải? Đông Hải có con cá lớn thế này mà để bỏ lỡ.
Tần Cương cười, Trương gia chỉ cần có 10% cổ phần trong hệ thống Cẩm Hồ trong nước thôi thì tài phú đã quá 12 tỷ rồi.
Thi Tân Phi thường ngày trầm mặc ít nói, nhìn Mông Nhạc ngồi vắt chân chữ ngũ phia sau Tịch Nhược Lâm giúp cô tham mưu, liền gọi: - Này Lão Mông, tiết lộ cho anh em tí đi, ngứa ngáy không chịu nổi...
- Xéo, tôi cũng ký hiệp nghị bảo mật rồi... Mông Nhạc chẳng đề ý tới hắn, cằm gác lên vai thơm của Tịch Nhược Lâm, chỉ dẫn cô phân phối tài sản cá nhân sao cho thích hợp.
Thấy Mông Nhạc không khai, Thời Học Bân trêu ghẹo: - Lão Mông, anh cũng từng nói mà, nam nữ phối hợp là phải chú trọng lấy của người giàu chia cho kẻ nghèo, nam nhân giàu lấy nữ nhân xinh đẹp mà nghèo, nữ nhân giàu thì lấy nam nhân nghèo, anh và Tịch sư tỷ kết hợp ít nhất mất đi 2 suất cướp giàu cứu nghèo rồi, tôi nói này hai người... Hắn còn chưa nói hết bị Tịch Nhược Lâm đanh đá cầm bút phi trúng đầu, rú lên một tiếng, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-lo-thuong-do/2822552/chuong-1115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.