Trương Khác cũng rất xấu hổ, Trần Phi Dung giẫm lên cái gì không giẫm, mà lại giẫm lên "áo mưa" bị trượt chân -- xả rác lung tung thật không phải thói quen tốt.
Trương Khác trở lại phòng tắm, tiếp tục ngâm mình trong dòng nước ấm, suy nghĩ có nên đích thân đến nước Mỹ xem sao không, không chỉ là việc Hiệp hội Công nghiệp ghi âm Mỹ triệt tiêu tố tụng, kỹ thuật công nghệ chế tạo micro tinh viên mà TI khơi ra cũng yêu cầu thúc đẩy một chút.
Trương Khác mặc y phục xuống lầu,, Đường Thanh cùng Trần Phi Dung đang ngồi ở trong nhà hàng ăn sáng, y đi qua ngồi, cầm một cái bánh quẩy ăn với ly sữa đậu nành của Đường Thanh, vừa ăn vừa nói với Đường Thanh, Trần Phi Dung: - Đừng có cả ngày sữa đậu nành, bánh quẩy, trước đây nghe người khác nói kẻ có tiền buổi sáng đều cầm vây cá súc miệng, bạn nói lúc nào chúng ta nên đề cao phẩm vị sinh hoạt một chút đây?
"Phù..."
Trần Phi Dung giẫm lên đến áo mưa trượt chân, còn hơi ngại ngùng khi nhìn Trương Khác, nhìn Trương Khác xuống lầu, im lặng uống sữa đậu nành, nghe y nói đùa, không nhịn cười được nữa, phun cả sữa đậu nành trong miệng ra bàn, một ít còn văng cả vào ly thủy tinh, bị sặc ho sặc sụa một hồi lâu, mới vội vàng rút ra giấy ăn lau sạch bàn, lại vừa bực mình vừa buồn cười trừng mắt với Trương Khác. Vừa rồi bị té mông còn hơi đau, sữa đậu nành trong ly cũng không thể uống, phải đổi một ly
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-lo-thuong-do/2822472/chuong-1078.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.