Một lát sau cục trưởng cục tài chính tới báo cáo, Trương Khác liền đi trước, qua cổng, thấy Cố Hiểu Mai và trưởng khoa bảo vệ đang tổ chức một đám lái xe đứng ở đầu đường học luật giao thông thật.
- Trương Khác.
Trương Khác đứng lại đợi Cố Hiểu Mai chạy tới.
- Chuyện vừa rồi hết sức xin lỗi, chúng tôi làm việc chưa tới nơi tới trốn, không cần cậu và thị trưởng Trương nói, chúng tôi đã giáo huấn lái xe Tiểu Đinh rồi, bảo cậu ta phải nghiêm túc tự kiểm điểm... Cố Hiểu Mai tiếp tục nhận sai:
- Cô muốn nói cái gì? Trương Khác nhướng mày lên: - Hay nói cách khác, cô đang lo cái gì?
Cố Kiến Mai ngẩn ra, nhìn thanh niên chỉ bằng tuổi con mình, bị ánh mắt y nhìn vào thấy áp lực khó nói, bà ta nghĩ Trương Khác bị bắn nước bẩn lên người, trong lòng hẳn rất khó chịu, phải ôm lấy trách nhiệm, tạ tội để chuyện này qua đi.
Mình lo cái gì? Chẳng qua là lo công tác không làm Trương Tri Hành hài lòng, rồi bị đá vào một góc không ai biết.
Dù Trương Tri Hành, hay con trai ông, Cố Hiểu Mai đều phát hiện mình nhìn không thấu, cấp dưới không nhìn thấu tính cách lãnh đạo và người nhà, khó tránh khỏi luống cuống, không biết làm sao, áp lực trên vai vì thế mà tăng lên nhiều.
Trương Truyền Siêu đứng bên cạnh, trong lòng càng lo, ban lái xe do hắn phụ trách, điều động xe do hắn an bài, giờ Trương Tri Hành biết mình an bài cho ông một tài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-lo-thuong-do/2822446/chuong-1064.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.