Chương trước
Chương sau
- Cứ gọi tôi là Tiểu Trương đi. Trương Khác cười: - Tôi ít khi tới đây, nếu bị chặn ở cổng thì gọi cú điện thoại bảo mọi người ra đón là được.

- Thế cũng tốt. Cố Hiểu Mai cười tít mắt, nhìn hai cô gái tấm tắc khen: - Xinh quá, trông như đôi hoa tỷ muội vậy, không biết ai là thiên kim của tỉnh trưởng Đường.

- Cháu là Đường Thanh. Đường Thanh xấu hổ nắm tay Trương Khác, lại nắm tay Trần Phi Dung: - Cô ấy là Trần Phi Dung, bạn của cháu và Trương Khác, cùng tới Tân Vu chơi, làm phiền mọi người rồi.

- Cũng học ở ĐH Đông Hải phải không? Vu Trúc nhà tôi cũng học ở Đh Đông Hải, có điều nó mới năm thứ nhất, ít tuổi hơn các cháu, hôm nào sẽ giới thiệu cho các cháu quen, tôi tin các cháu sẽ thành bạn bè... Cố Hiểu Mai vô cùng nhiệt tình nói:

- Để sau vậy. Trương Khác đáp lại lãnh đạm, hỏi cảnh vệ: - Chiếc Toyota vừa rồi đi vào là xe của ai?

- Là xe của thị trưởng Trương, vừa rồi lái xe của ban xe hơi đi đưa tài liệu. Cảnh vệ lúc này mới biết Trương Khác là công tử của thị trưởng, may vừa rồi không lỗ mãng bảo y đứng sang bên đừng cản đường.

Trương Khác thấy hai cô gái nhịn cười, hơi dùng sức bóp bàn tay mềm như không xương của Đường Thanh, đến khi cô lộ ra vẻ mặt tội nghiệp cầu xin mới buông tay, đúng là điên, vừa mới định thể hiện oai phong nha nội thị bị chính cha mình đánh bẹp oai phong, chẳng lẽ đập luôn xe của cha mình?

Thấy thái độ Trương Khác lãnh đạm, Cố Hiểu Mai không nói chuyện giới thiệu con trai mình nữa, trong lòng thấy y có chút ngông nghênh.

Nhưng bà ta không để lộ ra ngoài, cũng chẳng có tư cách lãnh đạm, khi đi vào bên trong, bất tri bất giác tụt lại đằng sau, để Thành Dư Đông dẫn đường, bà ta và Trương Truyền Siêu đi phía sau.

- Chủ nhiệm Cố, chị nhìn người Trương Khác kìa.. Trương Truyền Siêu nhỏ giọng nhắc.

Cố Hiểu Mai lúc này mới chú ý thấy trên người Trương Khác có vệt nước mờ, nhưng rất nhiều, nhìn qua còn tưởng hoa văn trên áo, nhớ lại chuyện y vừa hỏi, nhíu mày nói: - Cậu mau đi tra xem xe vừa rồi do ai lái.

Lúc này bà ta mới bình thường lại: Cha vừa lên thị trưởng, con bị xe bắn nước bẩn lên người ngay trước chính phủ, đổi lại là ai cũng chẳng thoải mái được, vừa rồi cậu ta không hỏi thẳng ra là giỏi lắm rồi.

Mấy năm qua tin đồn liên quan tới Trương Tri Hành rất nhiều, ai cũng nói Trương gia là hào phú ở Hải Châu, còn có người nói Trương gia khống chế 1/3 tài phú dân gian Hải Châu. Cố Hiểu Mai thấy những tin đồn này quá khoa trương, Hải Châu mấy năm qua phát triển mạnh, mỗi năm thu nhập tài chính địa phương tới 6 - 7 tỷ, xí nghiệp dân doanh phát triển, tài phú dân gian không ít, chỉ có thể nói Trương gia không thiếu tiền, làm gì tới mức nắm 1/3 tài phú được.

Chưa tính ngoại thành, nhân khẩu Hải Châu gần cả triệu, tổng tài phú phải tới hơn 50 - 60 tỷ, 1/3 số đó là khái niệm cỡ nào? Nhưng mà Trương gia không thiếu tiền với Tân Vu mà nói là tốt, ít nhất Trương Tri Hành không tới Tân Vu để đục khoét kiếm tiền, mà Trương Tri Hành năng lực cực cao, nếu không cho dù quan hệ có mạnh tới đâu cũng chẳng thể trong ba năm từ phó thị trưởng bình thường lên phó thị trưởng thường vụ rồi lên thị trưởng tạm quyền.

Mỗi năm một bước tiến lớn, trên sĩ đồ có mấy ai làm nổi điều này?

Cố Hiểu Mai trước kia làm việc ở thành đoàn, có điều chồng bà ta làm việc ở công ty rượu Lâm Giang Tiên, nên cảm thụ được biến hóa cực lớn của ngành rượu Tân Vu, chồng bà ta là nhóm người đầu tiên sùng bái Trương Tri Hành, thường nói: Có vị phó thị trưởng khí phách như thế tới Tân Vu, ở thời nhân trị hơn pháp trị này, là phúc của Tân Vu.

Lợi nhuận của thị trưởng rượu cao cấp rất lớn, riêng một mình rượu Vân Trì mỗi năm đã cống hiến cho tài chính địa phương tới 300 triệu, so với trước khi Trương Tri Hành tới Tân Vu, tài chính địa phương có chuyển biến lớn.

Nhưng Trương Tri Hành lại không dừng tay ở chính tích này, hành động của ông ở sản nghiệp du lịch lớn tới mức bị nội bộ cơ quan gán cho cái mũ "thị trưởng đốt tiền phá nhà".

Cải tạo khu thắng cảnh Thiên Vân Sơn, một năm đầu tư 600 triệu, tài chính địa phương mới nhẹ gánh một chút, tổng lượng còn chưa tới 1.7 tỷ, lấy ra ngay 600 triệu, chẳng phải là vừa nới lỏng dây thừng đã thít lại luôn? Nhưng Trương Tri Hành cũng giỏi, thuyết phục được Giang Thượng Nguyên và Lưu Tước đồng ý cho lấy thu nhập tài chính thế chấp ngân hàng đem đốt.

Không chỉ cán bộ trong cơ quan ý kiến mà dân gian cũng nghị luận xôn xao, có người tố cáo lên tận tỉnh. Nhưng tỉnh không thụ lý, Giang Thượng Nguyên và Lưu Tước kiến trì ủng hộ, trước tuần lễ hoàng kim 1 tháng 10 năm ngoái cải tạo mới hoàn toàn Thiên Vân Sơn, đúng lúc đường cao tốc Kiến Nghiệp - Tân Vu thông xe.

Khi đó mọi người chửi thì chửi nhưng trong lòng nghĩ Thiên Vân Sơn cải tạo đẹp hơn trước, giao thông cũng thuận lợi hơn.

Tháng 10 năm ngoái, Trương Tri Hành quyết định lấy 20 triệu đi tới ĐTH TW, truyền thông khu Hoa Đông quảng cáo cho khu thắng cảnh Thiên Vân Sơn, khi đó mọi người trố mắt, gây sóng gió lớn.

Quảng cáo thấy nhiều rồi, nhưng chưa bao giờ thấy quảng cáo cho thành phố, còn đốt một lúc 20 triệu, lần đó nếu chẳng phải Giang Thượng Nguyên vỗ bàn, nghe nói cuộc họp thường ủy cãi nhau tới tan vỡ luôn.

Khi đó Cố Hiểu Mai vừa được thị trưởng Lưu Tước điều tới văn phòng chính phủ công tác, vì bà ta tuổi hơn 40 tiếp tục ở lại thành đoàn công tác không phù hợp nữa. Trước kia bà ta còn tưởng bị điều tới những đơn vị như hội phụ nữ, cục cán bộ hưu chí gì đó, nhờ có kinh nghiệm công tác của chồng ở nghành rượu làm bà ta có chút lĩnh ngộ, viết mấy bài văn có tính lý luận, Lưu Tước xem được mới điều tới văn phòng chính phủ. Trong nước vốn có yêu cầu tỉ lệ nữ nhất định trong tổ chức, trong thực tế, cán bộ nữ hợp cách không nhiều, Cố Hiểu Mai đúng thời cơ nên tới được chính phủ thành phố.

Vào chính phủ thành phố rồi mới cảm thụ được khi đó tranh luận có nên ra sức đẩy mạnh du lịch không diễn ra kịch liệt thế nào, một là lĩnh vực nào cũng cần tiền, cái nữa là xót tiền tiêu bữa bãi, Trương Tri Hành bị gán cho không ít tội danh, bôi nhọ đủ kiểu. Cho tới quốc khánh năm ngoái, du khách tràn vào mọi người mới há hốc mồm, luống cuống tay chân, tranh luận có phát triển du lịch không mới triệt để lắng xuống.

Năm ngoái đỉnh cao du khách đột phá 6 vạn người, riêng khu Thiên Vân Sơn thu nhập hơn 20 triệu trong một tuần.

Nửa đầu năm nay, tổng thu nhập du lịch Tân Vu đã hơn 1.6 tỷ, bằng 211% tổng giá trị cùng kỳ năm ngoái, chiếm 16% thu nhập tài chính, cùng ngành rượu thành sản nghiệp trụ cột của Tân Vu.

Năm nay tuần lễ hoàng kim 1 -5 vừa qua đi, Giang Thượng Nguyên xin tỉnh ủy từ chức bí thư thành ủy, làm nhiều người kinh ngạc, thời buổi này ai đi chê mình làm quan lâu quá?

Tuy nói Giang Thượng Nguyên thời đầu làm bí thư thành ủy chẳng có gì nổi trội, nhưng hai năm qua kinh tế Tân Vu phát triển nhảy vọt, ông ta có cống hiến, nhất là quyết tâm xử lý La Quy Nguyên làm cả thành phố kéo nhau ra đường ăn mừng, danh vọng cao chưa từng có.

Tới thượng tuần tháng 6, tỉnh ủy qua nghiên cứu chấp nhận tỉnh cầu của ông ta, miễn đi chức vụ bí thư thành ủy, nhưng giữ lại chức chủ nhiệm HĐND, do Lưu Tước làm bí thư thành ủy, Trương Tri Hành thay thế Lưu Tước.

Lúc này Cố Hiểu Mai và rất nhiều người mới vỡ lẽ, Giang Thượng Nguyên nhường đường cho Trương Tri Hành.

Gạt bỏ suy nghĩ lung tung, Cố Hiểu Mai thấy người đi trước đột nhiên dừng lại, thấy bí thư thành ủy Lưu Tước đứng trước mặt thì giật mình.

- A, bí thư... Cố Hiểu Mai vội đi tới: - Đây là con trai thị trưởng Trương.

- Tôi quen Trương Khác hơn cô. Lưu Tước cười ha hả đặt tay lên vai Trương Khác: - Lúc này chắc chính phủ đang họp, cha cậu phải một lúc nữa mới thoát thân được, tới văn phòng tôi ngồi đi..

Cố Hiểu Mai sửng sốt, bí thư thành ủy đi một vòng tới bên chính phủ, là vì đón con trai của Trương Tri Hành?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.