Địch Đan Thanh mặt đỏ bừng bừng, đôi mắt đẹp khép hờ, giây phút trước khi tiết thân lại càng như con ngựa hoang, ôm chặt lấy cổ Trương Khác hưởng thụ khoái cảm tột đỉnh, núm vú đỏ rực như hoa đào tháng năm còn khẽ rung rinh.
Qua một lúc lâu đợi dư âm dần dần lắng xuống, chẳng hề ngượng ngùng, đưa tay ra sờ hạ thân Trương Khác vẫn còn cứng rắn nằm trong cơ thể mình, không quên khen y một câu: - Cậu thật tuyệt.
- Còn chị như con ngựa hoang ấy. Trương Khác gạt lọn tóc dính bết lên khuôn mặt lấm tấm giọt nước long lanh không biết là mồ hôi hay nước hồ trên mặt Địch Đan Thanh, đặt cô ngồi lên thành bề bơi rồi trèo lên.
- Cho dù là ngựa hoang, chẳng phải đã bị cậu thuần phục sao, cậu đắc ý rồi chứ? Địch Đan Thanh lấy chiếc khăn tắm lớn bọc lấy thân thể của hai người, ngả đầu dựa vào vai Trương Khác.
Địch Đan Thanh không phải là nữ nhân dựa dẫm vào người khác, Trương Khác chỉ còn biết thở dài trong lòng, nếu cô đã muốn ở lại Perth, cũng chỉ đành thuận theo ý tứ của cô.
Thương vụ Cẩm Hồ muốn lập nên con đường màu lam vận chuyển tài trên biển, cảng Đông Sơn là một đầu của của con đường này, một đầu quan trọng khác chính là Tây Úc.
Tây Úc có quặng sắt rất cần cho Trung Quốc sau này, đầu tư mỏ ở Úc không khó, vùng phía tây và nam của Úc có rất nhiều xí nghiệp quặng sắt vừa và nhỏ để mua. Nhưng chỉ đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-lo-thuong-do/2822398/chuong-1038.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.