- Xéo qua một bên, đâu có phần cho mày nói.
Tiền Quế Hoa đạp Vương Kiến Lâm ngã lăn ra đất, nghiêm khắt quát Thành Phú Trì:
- Còng hắn lại! Đùa cũng phải có chừng mực thôi chứ!
Nhìn Vương Kiến Lâm ôm bụng nhìn đau thở đốc, tới Trần Bỉnh Đức cũng thấy Tiền Quế Hoa chơi khổ nhục kế không tệ, nhưng lời tránh nặng tìm nhẹ phía sau thì không nên nói rồi, Trương Khác là ai mà có thể dễ lừa như thế, Cẩm Hồ cũng đâu phải để đùa? Liếc nhìn sắc mặt Trương Khác, không dãn ra chút nào, vẫn lãnh đạm lạnh lùng, chẳng hề động lòng.
Thành Phú Trì đánh mắt cho cảnh sát để bọn chúng còn đám Vương Kiến Lâm lại dẫn tới góc phòng ngồi xuống, hắn không rõ Tiền Quế Hoa có ý gì, không biết tình hình thế này phải báo cáo ra sao.
Trần Bỉnh Đức ngọt nhạt nói:
- Nếu là hiểu nhầm vậy đem chuyện hiểu lầm kể ra từ đầu tới cuối xem nào.
Thành Phú Trì không lĩnh hội được ý đồ tránh nặng tìm nhẹ của Tiền Quê Hoa, cũng chẳng muốn giúp tránh nặng tìm nhẹ, đối phương kéo Trần Bỉnh Đức tới mà chẳng thèm nể mặt Trần Bỉnh Đức, hiển nhiên lai lịch còn to hơn, còn khó dây hơn, đem tình hình tìm hiểu được kể ra.
Nói ra thì đúng là hồng nhan họa thủy, nếu không phải Vương Kiến Lâm nhìn thấy dung nhan tuyệt diễm của Lý Hinh Dư sinh lòng háo sắc thì làm sao gây là lắm chuyện đến thế? Nếu không phải háo sức tới mờ mắt thì sao biết đối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-lo-thuong-do/2822268/chuong-988.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.