Tên Tóc Ngắn vẫn không cam tâm, la lối:
- Mẹ kiếp, đừng tưởng thế là có thể hoành hành ngang ngược trên tàu...
Nhưng đứng sau không dám đi lên.
Trương Khác vẫy tay gọi Phó Tuấn, bảo:
- Báo cảnh sát đi, để họ giải quyết, không cần tốn thời gian với chúng mất giấc ngủ.
- Có chuyện gì?
Lúc này một nữ nhân viên tàu và hai cảnh sát tàu từ đầu kia hành lang đi tới, bốn năm người hùng hổ tới toa giường nằm, nhân viên tàu tất nhiên không thể không biết, gọi thêm hai cảnh sát nữa mới dám tới.
Cảnh sát lớn tuổi đứng giữa hai nhóm người nghiêm khắc nói:
- Muộn thế này rồi còn không ngủ, chen lấn ở đây làm gì?
- Chúng tôi vừa lên tàu, có một tên nhãi trong bọn chúng lén lút vào phòng chúng tôi lấy trộm đồ, bị chúng tôi bắt được còn cắn trả, lại kết bọn tới đánh người, chúng tôi tức quá mới tìm người tới đòi lại công bằng...
Tóc Ngắn bị đám Phó Tuấn che tầm nhìn, không chỉ tới được Trương Khác ngồi phía sau, chỉ giơ mặt bị Trương Khác đấm xưng vù ra cho cảnh sát xem.
Trương Khác đứng dậy, đám Phó Tuấn lùi vào phòng bao, tránh che tầm nhìn của y, Trương Khác nhìn tên Tóc Ngắn, cười nhạt:
- Vì sao không báo cảnh sát?
- Đúng, vì sao không báo, nếu bọn họ vào phòng trộm đồ đánh người thì phải báo cảnh sát chứ?
Cảnh sát nghi ngờ nhìn Tóc Ngắn.
- Tôi...
Tóc Ngắn bị hỏi cứng họng không biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-lo-thuong-do/2822262/chuong-985.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.