Lương Cách Trân dù sao vẫn phải giữ thể diện cho Trương gia, không làm Trương Tri Vi quá mất mặt, song cũng không định đứng dậy chào hỏi:
- Sao anh lại tới đây?
Trương Tri Vi lúc này mới dám nhích chân bước về phía phòng khách, nói không ra đầu ra đũa:
- Cô (bà nội Trương Khác) vốn cũng muốn tới, trời đổ tuyết, bị gió lạnh không tốt... Nghe người ta nói, còn tưởng Lão Nhị cũng về, hóa ra chỉ có em và Tiểu Khác, các em là thím của Trương Dịch, hôn lễ của nó, anh nghe ý các em...
- Chuyện này nhà cháu xen vào làm gì, có chuyện gì cần thương lượng, bác đi tìm nhà chị Tôn Đình ấy...
Trương Khác thình lình xen vào một câu, chẳng thèm để ý tới ông bác, bảo mẹ:
- Con có việc đi một chút, đêm không cần để cửa cho con đâu.
Cầm lấy áo khoác đi ra ngoài, thiếu chút nữa va phải Tạ Vãn Tình.
Tạ Vãn Tình thò đầu nhìn bên trong, kéo Trương Khác đi xuống thèm, hạ giọng hờn mát:
- Vờ giận để giở trò kim thiền thoát xác chứ gì?
Chút tâm tư nhỏ ấy của y tất nhiên chẳng dấu được cô gái gối kề tay ấp, Trương Khác quay đầu lại nhìn bác cả còn đang sợ chết khiếp, cười ngượng nói:
- Em đã nói mời chị Hứa Tư và chị đi ăn khuya... Hay là ba người chúng ta đêm nay lại ngủ ở căn nhà trong ngõ Đan Tỉnh?
- Cút đi, đừng lôi chị vào, không quấy rầy em phong lưu khoái hoạt nữa...
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-lo-thuong-do/2822240/chuong-975.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.