Tôn Tĩnh Mông đi tới quầy bar, rót một cốc nước khoáng bắt đầu đọc báo cáo cho Trương Khác đưa cho, đặt mấy tờ giấy lên quầy bar, vẫy tay gọi Trương Khác tới, Trương Khác ngả người tới, nhưng quầy bar rất rộng, Tôn Tĩnh Mông muốn nói thầm với Trương Khác không tiện, liền nhoài người lên hẳn quẩy bar, đưa tay kéo tai Trương Khác, lôi đầu y tới gần mình, nói:
- Cái loại người không ra người này phải cho bọn chúng biết tư vị hai bàn tay trắng mới được.
- Tâm địa mỹ nữ thật độc ác.
Trương Khác cười khổ:
- Tài sản Cát gia từng đứng thứ 4 trong giới thương nhân người Hoa, có câu lạc đà chết xương còn to ngựa, Cẩm Hồ lúc này còn kém tài sản khổng lồ tập đoàn Gia Tín từng nắm giữ. Nếu không có nguy cơ kinh tế kéo dài đã chẳng làm gì được chúng, muốn chúng mất đi tất cả hơi khó... Nếu ủy ban chứng dám Hong Kong điều tra ra vấn đề mang tính thực chất thì dễ hơn một chút, con thú lâm vào đường cùng càng dễ đạp phải bẫy.
Tôn Tĩnh Mông chớp mắt:
- Anh sẽ làm mà, đúng không?
Mặt hai người kề sát nhau, cặp môi mọng ướt của Tôn Tĩnh Mông cực kỳ cám dỗ, nếu chẳng phải bên cạnh có người, Trương Khác sẽ ngấu nghiến cặp môi đó.
Dáng vẻ thân mật của họ bị Địch Đan Thanh thấy hết, nhưng cô không nói gì.
~~~~~~~~~~~~~~o0o~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Buổi tối Tô Tân Đông tới Kiến Nghiệp, đưa cho Trương Khác mấy chiếc Iplayr mới sản xuất xong.
Chẳng phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-lo-thuong-do/2822167/chuong-941.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.