Tạ Vãn Tình nhớ tới lời về quan hệ nam nữ ban đầu Trương Khác dùng lừa mình, chẳng hiểu tên nhóc này sao lại hiểu thấu triệt như thế, còn tổng kết được ra ba canh giới.
Cô cũng tin giữa hai người khác giới thực sự tồn tại sự bình đạm " Sở vị y nhân, tại thủy nhất phương ", mãi không chán nhau, cũng không có si mê quyến luyến oán trách, cũng chỉ có những người trải qua gập ghềnh nhân gian mới nhìn thấu triệt được điều này, đôi khi với người mình yêu chỉ cần một khoảnh khắc trái tim tương thông là đủ rồi.
Nếu không có Trương Khác, Tạ Vãn Tình không biết mình còn có khả năng yêu một nam nhân khác không, cho dù không có nam nhân cũng chẳng phải không thể sống nhàn nhã hết quãng đời còn lại.
- Chị Vãn Tình, chị đang nghĩ gì thế?
Hứa Tư thấy Tạ Vãn Tình cười một mình, quay người sang ôm lấy cơ thể đầy đặn của cô hỏi:
- Chị đang nghĩ tới những lời ba hoa của tên nhóc hư hỏng.
- Hả, em nói cái gì?
Trương Khác gãi đầu gãi tai.
Tạ Vãn Tình ghé miệng tới bên tai Hứa Tư, lấy chiếc chăn tơ tằm mỏng che đầu hai người, kể đoạn lý luận trước kia Trương Khác ba hoa cho cô nghe:
- Em nói xem thằng nhóc này có phải mới sinh ra đã biết tán tỉnh nữ nhân rồi không? Khi đó chị ba mươi rồi, vậy mà bị thằng nhóc 18 tuổi lừa thất thân, giờ nghĩ lại vừa tức mình vừa buồn cười.
Thấy hai cô gái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-lo-thuong-do/2822144/chuong-926.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.